Page 177 - Tâm Lý Và Sinh Lý
P. 177

không lớn lắm, đờm dãi không nhiều, nên vẫn đảm bảo công việc thải bỏ
     đòm dãi một cách dễ dàng.
          Còn trong trường họp đường hô hấp bị bệnh thì tình hình lại khác
     hẳn! Một mặt, do ảnh hưởng của bệnh, nhất là sự kích thích trực tiếp của
     các tác nhân gây bệnh, sẽ kích thích những đầu dây thần kinh dày đặc
     dưói màng nhầy mặt trong phế quản, khí quản, hầu... đồng thòi qua các
     đầu dây thần kinh ấy truyền "thông túi" tói "bộ tư lệnh" chuyên quản
     thần kinh ho ở trong não và gây ra phản ứng ho nhằm thanh trừ các tác
     nhân  gây  bệnh.  Mặt  khác,  do  ảnh  hưởng  của  bệrứi,  chất  nhầy  do  các
     tuyến nhầy ở phế quản, khí quản, hầu tiết ra bỗng nhiên tăng cao, dòm
     dãi nhiều, nếu chỉ dựa  vào cách  thức thải bỏ đờm dãi  thường ngày thì
     không đủ, cần phải dùng cách ho khạc, tống ra từng cục dòm có chứa lẫn
     xác "kẻ thù gây bệnh" mói ổn định. Do đó ta thấy, ho quả là một cách
     phòng vệ của cơ thể nhằm thanh trừ các tác nhân gây bệnh, những dị tật
     hoặc dòm dãi ở đường hô hấp.
          Lúc ho, thoạt đầu ta hít thật mạnh, sau đó đóng thanh quản làm cho
     áp suất trong lồng ngực tăng lên, áp suất trong lồng ngực tăng sẽ nén chặt
     đưòng hô hấp, áp suất trong phổi cũng tăng cao. Sau đó cửa thanh quản
     bỗng nhiên mở ra, dòm dãi trong đưòng hô hấp bị khạc bật ra tức khắc,
     đương nhiên người bệnh lúc  ho  rất khó chịu,  thế nhưng lại  thải bỏ hết
      những vật chất có hại trong đường hô hấp, có lọi cho sức khoẻ, vì thế mỗi
      khi có nhiều đờm, các thầy thuốc thưòng không bắt ép phải nhịn ho, mà
      cứ để cho họ tự nhiên nhằm thải bỏ hết dòm dãi ra ngoài. Chỉ khi nào ho
      đến mức rát cổ, khản tiếng, bỏng họng, tức ngực mói nên uống thuốc trị ho.




        Tại sao trời rét mọi ngdời thường rụt cổ?



          Bạn có nhớ câu chuyện "Cô bé bán diêm"  của nhà văn Đan Mạch
      Andersen  không? Trong một đêm  gió  lạnh gào rít, một cô bé gầy như
      que củi rụt cổ đứng nép ở một góc phố trông chờ có khách đến mua diêm
      của cô, nhưng cô bé thất vọng, chẳng có một ngưòi khách nào đến cả.
      Quả là một cảnh ngộ thương tâm!  Mặc dù đây chỉ là  một câu chuyện,
      nhưng qua  đó cũng cho thấy một hiện  tượng sinh lý của cơ thể, đó là
      những khi tròi rét người ta thường rụt cổ lại.


                                     <  177  >
   172   173   174   175   176   177   178   179   180   181   182