Page 68 - Sa Mạc Kì Diệu
P. 68
có sói. Khi phát hiện ra lạc đà hai bướu hoang dã thì sói xông tới, lạc đà đực liền
quay đẩu chạy. Sói tham lam truy đuổi không tha. Cho đến khi đã đuổi theo quá
sâu vào sa mạc, khoảng cách với lạc đà hai bưóu hoang dã càng ngày càng xa, sói
không chạy nổi nữa, vì mệt và khát. Chúng ta thấy đấy lạc đà hai bướu hoang dã
mới thông minh làm sao! Chúng biết cách làm thế nào để đối phó với kẻ thù.
Trong sa mạc rộng lớn, lạc đà hai bướu không bao giờ chạy lung tung. Những
con đường nhỏ rộng khoảng 40 cm chính là đường mà nó đi. Có vài lần đội khảo
sát khoa học đi dọc theo con đường nhỏ ngoằn ngoèo, thì đểu đã tìm thấy giếng
cổ hoặc suối muối, có khi còn có thể nhìn thấy những đám, những lùm lau sậy và
cây đay vải. Hiển nhiên, những con đường nhỏ nối liền với vùng có nguồn nước
và vùng có thức ăn của lạc đà hai bướu hoang dã, đã tạo thành “bản đồ liên lạc”
hoạt động của chúng. Đoàn khảo sát gọi những con đường nhỏ này là “đường
mòn lạc đà rừng”.
Thành viên đội khảo sát kiên trì khảo sát “đường mòn lạc đà hoang dã”, ghi
lại chiểu dài, hướng đi, tích lũy được số liệu so sánh phân tích về dấu chân của
mấy trăm con lạc đà hai bướu hoang dã. Họ di chuyển qua hơn 2.000 km, những
nơi nào có “đường mòn lạc đà hoang dã” thì hầu như đểu lưu lại dấu chân của họ.
Cuối cùng, đoàn khảo sát tính toán ra rằng trong vùng đất trũng Lop Nor có hơn
nghìn con lạc đà hai bướu hoang dã, chủ yếu phân bố ở khe Ake ở phía đông của
Lop Nor. Bởi vì vị trí nưỏc ngầm ở đây cao, đào một, hai mét là có thể gặp nước.
Giếng cổ, suối muối đa số đểu là nước mặn, là một vùng đầm lầy diêm sinh. Khắp
nơi đểu thấy lau sậy, cầy gai lạc đà, là thức ăn chủ yếu của lạc đà hai bướu. Những
chỗ đất lõm xuống ở đầy rẫt rộng và nhiều cồn cát, mặt đất mềm xốp, địa mạo
đẹp nhiều nước và côn trùng, là một nơi rất tốt cho lạc đà hai bướu hoang dã nghỉ
ngơi và tránh gió cát.
Lạc đà hai bướu hoang dã hiện nay là động vật quý hiếm trên thế giới. Để bảo
vệ loài động vật này, ở Tân Cương, Trung Quốc đã quy hoạch vùng đất trũng Lop
Nor và hạ lưu sông Tarim thành khu bảo tổn tự nhiên, chủ yếu là bảo vệ lạc đà.
Ngoài ra, ở khu vực sa mạc của vùng lòng chảo Tarim và khu vực sa mạc giao cắt
của vùng lân cận Đôn Hoàng, Cam Túc và Nội Mông, đàn lạc đà hai bướu đã
được sự bảo vệ của con người.
68