Page 67 - Sa Mạc Kì Diệu
P. 67
đám lau sậy, có con nấp sau cồn cát. Người lái xe dày dặn kinh nghiệm nhanh
chóng tắt máy, hoang mạc lại trở lại yên tĩnh. Một lát sau, lạc đà hai bướu hoang
dã cho rằng không có chuyện gì nữa, hết con này đến con khác thò đầu chui ra.
Vào đúng lúc này, chiếc ô tô xông ra, lạc đà hai bướu hoang dã nghe thấy tiếng xe
sợ hãi chạy đi, chỉ có một con lạc đà nhỏ trên chân có vết thương, không kịp chạy
đi, nên trở thành “tù binh nhỏ” của đội khảo sát. Trong đêm đó, xung quanh lều
nghỉ của độ khảo sát, tiếng “u, u” của lạc đà hai bướu hoang dã kêu không dứt, lạc
đà con cũng phát ra tiếng kêu cứu.
Bình thường, lạc đà hai bướu hoang dã thích cùng chơi đánh nhau. Cứ đánh
nhau, chẳng con nào chịu nhường cả. Lạc đà mẹ bực mình kêu lên, ngăn cũng
không ngăn được. Thật là hết cách, lạc đà mẹ chỉ còn cách “hù” một cậi, phun như
mưa ra niêm dịch và các thức ăn còn chưa tiêu hết trong dạ dày. Niêm dịch có
mùi tanh đặc biệt. Lạc đà hai bướu hoang dã nhỏ ngửi thấy thì khó chịu nên con
nào con nấy tự chạy tản ra.
Lạc đà hai bướu hoang dã đực còn nhanh nhẹn linh hoạt hơn, giống như vận
động viên chạy đường dài với thể lực sung mãn. Nó thường chạy đến nơi rất xa để
tìm nguồn nước cho đàn, nhưng ở những nơi nhiều cỏ nhiều nước lại thường
67