Mẹ lại cài vào khuyết
áo dài của Ga-rô-nê một
bó hoa nhỏ để cậu đem vể
tặng cho mẹ cậu. Ga-rô-nê
cảm ơn, giọng ổm Ồm, đầu
không ngẩng lên, nhưng đôi
mắt phản chiếu tâm hổn cao
thượng và trung hậu của cậu.
(Trích Những tấm lòng cao cả, Ét-môn-đô Đờ A-mi-xU
61