Page 56 - Kỹ Năng Ra Quyết Định
P. 56
Bác giơ súng lên định bắn. Nhưng bác chợt nghĩ có lẽ sói đã ăn thịt bà
cụ, tuy vậy may ra vẫn còn có thể cứu được. Vì thê' bác không bắn mà lấy
kéo rạch bụng con sói đang ngủ. Vừa rạch được một nhát thì thấy chiếc
khăn đỏ choé, rạch thêm nữa thì có cô bé nhảy ra kêu:
- Ối chà, cháu sợ quá! Trong ấy tối đen như mực.
Bà lão cũng còn sống chui ra, tuy hơi thở đã yếu. Khăn Đỏ vội đi khuân
đá thật to nhét đẩy bụng sói. Sói tỉnh giấc muốn nhảy lên nhưng đá nặng
quá, nó ngã khuỵu xuống và lăn ra chết.
Ba người đều vui mừng.
Bác thợ săn lột lấy da sói
mang về nhà. Bà lão ăn
bánh, uống sữa do Khăn Đỏ
mang đến, ăn xong bà thấy
người khoẻ hẳn ra. Khăn Đỏ
nghĩ bụng:
- Từ nay trở đi mình
không được chạy một mình
vào rừng sâu như vậy nữa. Mẹ đã dặn vậy thì phải nhớ.
Có người kể là một lần, Khăn Đỏ lại mang bánh đến cho bà thì một
con sói khác la cà đến gần tính chuyện rủ rê để em rời khỏi đường cái.
Nhưng Khăn Đỏ đã đề phòng, cứ thẳng bước. Đến nơi, em nói cho bà biết
em gặp sói và em thấy mắt sói rất ác.
- Nếu không phải là ở đường cái thì nó đã ăn thịt cháu rổi.
Bà bảo:
- Cháu vào đây để bà đóng cửa lại kẻo nó vào.
Vừa đóng xong cửa một lát thì sói đến gõ cửa gọi:
56