Page 18 - Phòng Và Chữa Các Loại Đau Đầu
P. 18
ĐẠI CƯƠNG
hiệu có bộ máy trung ương và ngoại vi riêng. Các kích
thích gây đau hoạt hoá các thụ cảm thể tiếp nhận đau ở
ngoại vi, tức là các tận cùng thần kinh tự do. Ngưỡng
hưng phấn của chúng khá cao, bởi vì cảm giác đau chỉ
xuất hiện khi kích thích có cường độ khá lớn. Mặc dù cảm
giác đau có thể xuất hiện khi tác dụng bởi các kích thích
khác nhau (nhiệt, cơ, hoá, điện), nhưng không thể loại trừ
ý kiến cho rằng các thụ cảm thể đau có đặc điểm chuyển
hoá, chúng chỉ hoạt hoá dưới tác dụng của một loại kích
thích nhất định.
Ngược lại Goldscheider cho rằng không có các thụ cảm
thể đau đặc hiệu. Đau là kết quả của các quá trình cộng
hưởng trung ương xuất hiện khi kích thích mạnh vào các
thụ cảm thể ở da.
Mỗi thuyết nói trên đều có tính đúng đắn và thiếu sót
nhất định và khó nói là thuyết nào đúng hơn thuyết nào.
Về sau, 2 thuyết này đã được phổ biến rộng rãi và đã
được nhiều người thừa nhận. Ví dụ, Sweet (1959) dã ủng
hộ thuyết của Frey; còn Sinclair (1995) và Laborit (1952)
thì ủng hộ học thuyết của Goldscheider. Laboritcho rằng
không có các cơ quan tiếp nhận đặc hiệu các kích thích
đau và cũng không có các đường dẫn truyền đặc hiệu cảm
giác đau. Đau xuất hiện do sự tăng cao một cách bền vững
quá trình chuyển hoá của tế bào, phụ thuộc vào sự khử
cực màng và có khuynh hướng phục hồi điện thế màng về
mức ban đầu.
Gần đây, Melzack và Wall (1965) khi đê' xuất giả
thuyết mới về đau cũng đã chọn lọc một scí điểm cơ bản
của 2 thuyết nói trên. Thuyết về đau của hai tác giả mối
này, một mặt bao gồm tính chất chuyển hoá chức năng,
mặt khác, bao gồm sự tổng hợp trung tâm các kích thích
khác nhau theo cường độ, theo kiểu thuyết Goldscheider.
18