Page 94 - Phát Triển Bền Vững Và Chăm Sóc Sức Khỏe Ở Miền Núi
P. 94
lãnh đạo kèm luôn cả cán bộ quản lí. Nhung đầu sao thì cả hai
đều là những cán bộ khoa học kĩ thuật, có tri thức, có kinh
nghiệm hoạt dông chính trị, xã hội thực tiễn, những người có tư
cách đạo đức, được coi là ưu tú nhất trong cộng dồng đuợc chọn
ra để điều khiển bộ máy nhà nước và tác động vào tiền đồ vận
mệnh của một quốc gia, của một cộng đồng dân cư. Việc lựa
chọn và đề cử là do con người; tất nhiên không phải lúc nào cũng
được mĩ mãn và không thể cầu toàn ngay một lúc được.
Công tác quản lí ở miền núi rất khó khăn; nó phải đi từ một
môi trưòng xã hội còn mang nặng tính chất một nền kinh tế tự
nhiên, nhanh chóng di lên mặt bằng của cả nước, để cùng cả nước
tiến kịp tình hình phát triển của khu vực Đông Nam Á, châu lục
và Ihế giới, hội nhập có kết quả vào khu vực và thế giới. Mặc dầu
được sự chú ý đầy đủ, ưu ái của Trung ương, của Chính phủ và cả
nước, nhiều điều kiện hoạt động ở miền núi không đuợe thuận ỉợi
như ở nhiẻu vùng khác của đất nước; các khả nãng thực sự có
được trong tay không nhiều, phần lớn ở dạng tiềm năng (như con
người, đất đai và tài nguyên...) đòi hỏi phải đầu tư suy nghĩ, nhiều
công sức và thời gian, thì mới thành hiện thực được.
Miền núi đòi hỏi rất nhiều ò những người lãnh đạo, ở những
người cán bộ quản lí, đòi hỏi phải biết phương pháp luận, suy
nghĩ theo phương pháp duy vật biện chứng, duy vật lịch sử; làm
việc không quan liêu, bàn giấy, hòi hợt; làm việc lổng ghép; làm
đúng như nói, theo đúng hiến pháp, pháp luật và phù hợp lòng
dân; biết cách xử thế theo đúng ý nghĩa sâu sắc của kính nghiệm
xa xưa của Việt Nam là “nhân, nghĩa, lễ, trí, tín”; nỗ lục, kiên trì
học tập không ngừng... Các vấn đề đặt ra cho miẻn núi hiện này
đều là những vấn đề lón của thòi đại, có thẻ là nhiỉng “VỐI đê lớn