Page 47 - Phát Hiện Và Điều Trị Bệnh Loãng Xương
P. 47
' ì ỉ '
đổi. Trong thòi kỳ đầu của bệnh loãng xương, hàm
lượng các chất hữu cơ trong xương như protein và các
thành phần khác giảm. Ngược lại hàm lượng của các
muối vô cơ như canxi, phổt-pho vẫn duy trì ở mức bình
thường. Do giữa các muối vô cơ của canxi, phốt-pho có
tác dụng liên kết và tích cực nên việc chất xương cơ bản
giảm làm cho khoang trống giữa các muốĩ vô cơ lớn hơn,
dẫn đến các muối vô cơ của canxi, phôt-pho cũng không
ngừng giảm thấp, xương xuất hiện hiện tượng giòn và
dễ dàng bị gãy. Biểu hiện lâm sàng của bệnh loãng
xương là triệu chứng đau lưng, bệnh gãy xương lý tính,
xương sông biến hình, gù lưng kèm theo đau xương
toàn thân... Vì vậy loãng xương là một loại bệnh về
xương có tính toàn thân. Chất hữu cơ và chất khoáng
của người mắc bệnh loãng xương giảm thấp so với
người có xương chắc khỏe. Khi kiểm tra bằng tia X-
quang có thể thấy kết cấu xương của lốp xương cứng
trở nên mỏng, sỢi xương giảm, khoang tủy xương rộng
ra, kết cấu xốp, xương giòn, độ cứng và dẻo dai giảm
thấp, dễ phát sinh gãy xương. Vì quá trình trao đổi
chất của xương diễn ra tương đối phức tạp, theo độ tuổi
tăng dần dễ dàng phát sinh bệnh biến, nên loãng
xương còn là một loại bệnh có tính chuyển hóa, cũng là
một loại bệnh dễ gặp ở người già.
Bệnh loãng xương còn có biểu hiện là chất lượng và
kết cấu của tổ chức xương bị thoái hóa. Sự tổn thất
lượng canxi trong xương dẫn đến xương bị giòn yếu và
dễ gãy do xương hình thành nhiều lỗ làm giảm độ cứng
chắc của xương. Đối với bệnh loãng xương, nếu như
3 ^