Page 56 - Nữ Tướng Thời Trưng Vương
P. 56
nữ iưóntậ Ibòi Crưnq Vưc^nậ
trôi vùn vụt trong đêm, tới khoảng canh tư thì dạt vào
bến. Thục nương bước lên, thấy vài chiếc lểu quán chợ
lại rảo bước vào phía trong gặp một tòa miếu cổ, cửa
miếu hé mở, liển vào ẩn trong miếu.
Gà vừa gáy sáng, chợ đã có người đến họp. Vài
người đi chợ sớm rẽ vào tòa miếu, thấy có vết máu, kinh
lạ nhìn lên thượng cung, thấy một cô gái ngổi phục ở
đấy. Cô gái thấy có người, đập kiếm mà rằng: “Giặc
Tô tới đây, nhất định phải chết!”. Những người đi chợ
sợ hãi kêu to lên, mọi người đổ tới Vây kín lấy miếu,
bàn tán xôn xao. Có một cụ già tiến lên nói với cô gái:
“Chúng tôi là dần làng đây, đểu là dán làm ăn lương
thiện, làm gi có giặc Tô nào ở đầy. Còn nàng từ đâu
đến?”. Thục nương bèn từ thượng cung bước xuống.
Mọi người nhìn xem thấy là một người con gái xinh
đẹp, tuổi trạc đôi mươi, hai tay cẩm hai thanh kiểm, áo
quẩn còn rây vết máu, ai nấy đếu lạ lùng, cất tiếng hỏi
thăm. Thục nương nghe hỏi, nước mắt trào ra, nói rằng:
“Tôi là người ở trang Phượng Lâu, châu Bạch Hạc. Giặc
Tô tham sắc, muốn bắt tôi vế hẩu hạ nó, nhưng tôi là
gái đã hứa hôn, khi nào lại chịu làm điểu sỉ nhục ấy. Tô
Định bèn giết cha và chồng tôi. Tôi chém tướng phá
quân, một mình vể được tới đầy, không ngờ lại được
các cụ dân trang chào hỏi. Nếu như giặc Tô theo đến,
tôi quyết cùng chúng một trận sống mái”.
Dân chúng nghe nói, đểu căm giận giặc Tô tàn
bạo. Mọi người đón nàng vế, thay nhau chăm sóc.
56