Page 154 - Những Danh Tướng Trong Lịch Sử Việt Nam
P. 154
1 56 Tu sách "Việt Nam - đất nuớc, con người'
Nguyễn Văn Tuyết nghe tin, đùng đùng nổi giận, iiền
kéo mươi tên thủ hạ, đến vấn tội ông già. ô n g già, hỏi
khóng thèm nói, đánh không thèm đỡ, đứng trơ trơ như một
tượng đá trời trồng. Tuyết thất kinh bỏ về nhà, tìm cách rửa
hận. Ong già và hai cô gái trú tạm tại miếu thổ địa ỏ sau chợ,
Tuyết đợi đến đêm khuya, giắt kiếm vào lưng, nhảy tường
vào miếu. Bốn be im phăng phắc. Hai cò gái ngủ say. Ông
già ngủ ngáy như sấm. I uyết khẽ lén đến gần, rút kiếm đâm
vào cổ ông già. Kiếm gãy kêu đánh rắc. 1 uyết hoàng sợ chạy
trốn. Ông già níu lại. Iuyết run sơ, quỳ xuống chịu tội. ô n g
già ngồi dậy nói:
- Nhà ngươi tư chất thông minh, lại có sức mạnh xuất
chúng. Sao không lo rèn võ luyện văn, để chờ C(J hội ra giúp
nước, mà lại đắm mình trong vũng bùn nh(í?
Tuyết lạy, thề quyết tâm hối cải và van xin được theo
làm môn đồ.
Ông già tên Trần Kim hlùng là một võ sư thôn Trường
f)ịn h , huyện T u y Viễn. Vô nghệ tuyệt luân, song vì con trai
mất sớm, nên dẫn hai cháu nội đi giang hồ hầu tìm nhân tài
truyền thụ võ công.
Gặp được Nguyễn Văn Tuyết, Trần lão sư rất vừa lòng.
Tuyct theo Trần lão ra đi. Trên đường ngao du sơn thủy, Tuyết
được thầy ngày đêm rèn luyện ■ thập bát ban võ nghệ cùng
truyền các kinh nghiệm của giới giang hồ.
Một hôm, trên một đỉnh dốc cao, hai thầy trò gặp một
tảng đá chận đường, một bên là vực thẳm một bên là sườn núi,
nên muốn đi qua phải đẩy được tảng đá xuống vực. Đe thử sức
và mưu trí của trò, Trần lão liền bảo Tuyết dẹp tảng đá. Tuyết
vâng lời, hai tay ôm tảng đá, vận sức xô xuống vực. Quả là một
thanh niên có sức mạnh như Hạng Võ, Tuyết đây được tảng đá