Page 150 - Những Danh Tướng Trong Lịch Sử Việt Nam
P. 150

152  7ÌÍ sách  'Việt Nam - đất nuớc,  con ngucA'


         Diên  Khánh.  Mùa  thu  năm  Giáp  Ngọ  (1774),  viên  Lưu  thủ
         đất  Long  H ồ  trong  Nam  là Tống  Phước  Hiệp  cử đại  binh  ra
         đánh  Tây  Sơn.  Quân  nhà  Nguyễn  đánh  chiếm  Bình  Thuận,
         rồi  tiến  ra  Diên  Khánh.  Trấn  thủ  Lê Văn  Hưng  đem  binh  cự
         địch.  Sau  nhận  thấy  địch  quân  đông  và  có  trọng  pháo  yểm
         trợ,  liệu  không  thắng  nổi,  bèn  bỏ  thành  trống,  rút  toàn  lực
         lượng về  Phú  Yên,  hợp cùng  Nguyễn  Văn  Lộc chống địch.
             Q uy  Nhơn  được  cấp  báo,  Nguyễn  Huệ  kéo  quân  giải
         vây.  Hai  bên  liên  lạc  với  nhau,  cùng  hợp  lực  công  kích  hai
         đầu,  đánh  tan  thủy,  bộ  binh  của  Tống  Phước  Hiệp.  Tống  bỏ
         chạy  về  Gia  Đ ịnh.  Lê  Văn  Hưng  lại  trỏ  vào  trấn  thủ  Diên
         Khánh.  Năm  Mậu  Tuất  (1778),  Nguyễn  Ánh  chiếm  được
         thành  Sài  Côn,  rồi  sai  Lê  Văn  Quân  kéo  quân  ra  đánh  Bình
         Thuận. T ừ  khi  Lý Tài  làm  phản,  Bình Thuận  giao cho  Lê Văn
         Hưng  kiêm  nhiệm  trấn  thủ,  nên  bị  mất  dễ  dàng.  Nhưng  khi
         ra  đến  Diên  Khánh  thì  bị  Lê  Văn  Hưng chận  đánh,  phải  thối
         lui  vào  Bình  Thuận.  Lê  Văn  Hưng  truy  kích,  đánh  cho  một
         trận  tơi  bời.  Lê Văn  Quân  kéo  tàn  quân  chạy về  Gia Đ ịnh,  từ
         ấy  quân  Nguyễn  rất  sợ  Lê  Văn  Hưng  và  Nguyễn  Ánh  gọi
         Hưng  là  Lê  Vô  Đ ịch.  Cuối  năm  Canh  T ý   (1780),  Nguyễn
        Anh  xưng vương,  năm  sau  (1781)  cử binh  đánh  Diên  Khánh.
        Tô n  Thất  Dụ  kéo  binh  từ  Bình  Thuận  ra  đến  Diên  Khánh,
        chưa  kịp  hạ  trại  đóng quân  thì  bị  Lê  Văn  Hưng cho  đoàn  voi
        chiến  xông  trận.  Đoàn  voi  này  do  bà  Bùi  T h ị  Xuân  huấn
         luyện,  rồi  tăng  phái  cho  Lê  Văn  Hưng  một  đội  thiện  chiến
        để phòng bị  mặt  Nam.  Quân  nhà Nguyễn  vốn  đã sợ uy  danh
         Lê  Văn  Hưng,  nay  lại  thấy  đoàn  voi  dũng  mãnh  ào  ạt  tiến
        đến  dày  xéo,  nên  khiếp  đảm  rùng  rùng  bỏ  chạy.  Quân  nhà
         Nguyễn chưa đánh đã tan.
            Đầu  năm  Q uý  Máo  (1783),  Nguyễn  Ánh  lại  trở  về  Gia
         Đ ịnh  tổ  chức  quân  ngũ,  sai  người  sang  Xiêm  cầu viện.  Nghe
   145   146   147   148   149   150   151   152   153   154   155