Page 47 - Nguyễn Văn Linh Hành Trình Cùng Lịch Sử
P. 47

kháng chiến là rất quý. Những người có sức khỏe thì đi bộ đội, vào các chi đội
              6, Chi đội 12, các chi đội Bình Xuyên, các chi đội của Công đoàn. Còn những
              người không có sức khỏe, những người lớn tuổi, có vỢ con không theo kháng
              chiến lâu dài được phải về trở lại nội thành là dĩ nhiên. Và vê' thành thì phải
              làm ăn sinh sống, phải đi làm việc trở lại. Đó là hoàn cảnh, như thế không phải
              là không yêu nước, phản bội Tổ quốc. Đồng bào cứ đi làm ăn, buôn bán, học
              hành, sinh sống miễn là tấm lòng không theo đế quốc, không công nhận chứứi
              phủ Nam kỳ quốc của Nguyễn Văn Thinh^'^ coi chúng như là tôi tớ của đế quốc
              Pháp và nên bí mật vào các hội cứu quốc.
                Những điều đó đáp ứng đúng tâm trạng của đồng bào thành phố, mọi
              người hiểu ra vui mừng, thấy mặt trận và Cụ Hổ hiểu và thông cảm hoàn
              cảnh của mình, lại chỉ vẽ con đường cứu nước, nên đã hăng hái tham gia
              các tồ chức cứu quốc như Thanh niên cứu quốc, Phụ nữ cứu quốc, Công
              nhân cứu quốc, Học sinh cứu quốc, có cả Công chức cứu quốc...
                Hai tờ báo Cảm T ử v k  Chống xâm lăng cũng được đổng bào thành phố
              chuyến  nhau đọc và tổ chức đọc rất đều đặn hàng ngày.  Có những chị
              buôn bán làm nhiệm vụ chuyển báo, báo đặt dưới đáy thúng, trên để rau
              trái, đi từ phố này qua phố khác để phân phát.
                Lúc đó địch tổ chức hành chính theo cấp thành rổi xuống các hộ (như
              quận hiện nay). Hệ thống tổ chức của ta cũng theo từng hộ và theo ngành,
              dưới cơ sở là các tổ cứu quốc. Các tổ cứu quốc sinh hoạt rất đểu, tuần nào
              cũng sinh hoạt, lấy nội dung hai tờ báo để phần tích tình hình, âm mưu
              của địch và tìm ra những hình thức kháng chiến thích hợp với từng giới.
              Thí dụ, công nhân thì đình công hoặc phá hoại máy móc, phụ nữ thì bãi
              thị, học sinh thì bãi khóa, bác sĩ, dược sĩ thì quyên góp thuốc men dụng cụ
              y tế... Ngoài việc trao đổi, phân tích tình hình, các tổ cứu quốc còn tổ chức
              lạc quyên tiển, thuốc, giấy mực, vải vóc gửi ra khu ủng hộ kháng chiến.

                Phong trào bắt đầu nổ ra liên tục.  Học sinh thường xuyên có những
              cuộc bãi khóa toàn trường,  nhiểu trường và bãi khóa toàn thành. Công



              1  Nguyễn Văn Thinh  (1888-1946)  là thủ tướng  lâm thời  của chính  phù  Nam  kỳ quốc do thực  dân
                Pháp  lập  ra  vào  ngầy  26  tháng  3  năm  1946.  Ngày  10  tháng  11  năm  1946,  sau  khi  nhận  thấy
                mình đẫ bị thực dân  Pháp lừa vâ lợi dụng, õng đẫ tự tữ bằng cách thắt cổ, trên  bàn viết gần đó
                có quyển sách thuốc còn  mờ ra ở trang  nói vẻ "Thẩt cổ" (Pendaison).

              46
   42   43   44   45   46   47   48   49   50   51   52