Page 337 - Nguyễn Văn Linh Hành Trình Cùng Lịch Sử
P. 337
hiệu cao quí là ý thức tình cảm chăm lo tăng cường mối quan hệ gắn bó
Đảng với dân, dân với Đảng. Trong việc xây dựng Đảng, anh lưu ý: “Phải
phát động quần chúng, làm cho người ta thoải mái, tự do, dám phê bình.
Phải đảm bảo cho người ta phê bình thẳng thắn để xây dựng Đảng, không
sợ bị thành kiến, trù dập”. Anh suy nghĩ và hành động theo tư tưởng Hổ
Chí Minh, theo Di chúc thiêng liêng mà Bác Hổ vô vàn kính yêu để lại cho
toàn Đảng toàn dân cách đây 30 năm.
Là một người học trò được Bác tin yêu, anh Mười cũng học tập ở Bác
tấm lòng lo cho mọi người và đặc biệt chăm lo cho thanh thiếu niên, gắn
liền Đoàn thanh niên Cộng sản Hổ Chí Minh với Đảng để nhấn mạnh
tình cảm tin cậy, thương yêu, trách nhiệm của Đảng đối với Đoàn và thế
hệ trẻ. Tại Đại hội III của Đoàn thanh niên Cộng sản Hổ Chí Minh TP. Hổ
Chí Minh từ hổi tháng 6-1984, anh Mười đã trân trọng nói lên tình cảm
đặc biệt đó: “Nếu trong kháng chiến chống Mỹ cứu nước, chúng ta thường
nói: “Ra ngõ là gặp anh hùng”, thì bây giờ bất kỳ ở đâu, bất kỳ trên lĩnh vực
nào, nếu chúng ta có tấm lòng và biết chắt chiu cái mới, trân trọng mẩm
non, thì chúng ta cũng bắt gặp được những con người tận tụy hy sinh, chịu
thương, chịu khó... họ đã và đang làm đẹp cuộc đời, tuy rằng những con
người đó chưa phải là số đông”.<‘’ - Tấm lòng tin yêu của anh từng bước lan
tỏa trong các thế hệ tại thành phố này và trên cả nước.
Lời kết luận của anh tại Đại hội Đoàn còn là hồi kèn thôi thúc không
chỉ lớp trẻ mà cả những ai còn giữ sáng được tâm hổn, khí phách, bản lĩnh
Việt Nam: “Năm tháng sẽ trôi qua rất nhanh, nhưng các đồng chí sẽ mãi
mãi sống trẻ trung, nếu các đổng chí rèn luyện đưỢc lý tưởng cao cả, giữ đưỢc
lối sống phong cách suy nghĩ và hành động của người cán bộ Đoàn, của con
người thanh niên mới”P
Tình cảm thương nhớ và biết ơn anh Mười được khắc sâu thêm trong
lòng càng nung nấu thêm ý chí phấn đấu theo gương cao đẹp của anh, mãi
mãi sống trẻ trung.
1, 2 "Vẻ công tác vận động quần chúng hiện nay" Nguyễn Văn Linh NXB TP. Hồ Chí Minh, 1985,
t.80, 106
336