Page 328 - Nguyễn Văn Linh Hành Trình Cùng Lịch Sử
P. 328
Mãi mãi sổng trẻ trung
DƯƠNG ĐĨNH THẢO<"
T rước hết tôi xin được sòng phẳng với chính mình: trên chặng đường
dài học làm người, học làm đảng viên tôi cũng có trải qua những bước
thăng trầm, nhưng “thăng” lấn áp “trầm”; vượt qua mỗi bước ngoặt là nhờ
sức của tâm và sức của ân nghĩa từ nhiểu nguồn, mà trong phạm vi bài này
tôi xin chủ yếu nói vể cái nguồn vô tận từ anh Mười Cúc.
Bước ngoặt mở ra con đường đưa tôi theo “mặt trời chân lý” là từ khi tôi
được người bạn thân thiết Võ Văn Thời móc ráp làm việc với người cộng
sản, được kết nạp vào Đảng, đặc biệt được dự Hội nghị cán bộ Thành ủy với
tính chất và quyển hạn của một đại biểu Đại hội Đảng hổi tháng 4-1947.
Tôi được gặp anh Ba Lê Duẩn - người “deux cents bougies” (đèn hai trăm
nến) và anh Mười Cúc được bẩu tiếp tục làm Bí thư Thành ủy. Nếu tin có
“số phận” thì từ đây “số phận” của tôi phán lớn gắn với anh Mười.
Ấn tượng đáu tiên tôi cảm nhận được từ anh Mười và được khẳng định,
bổ sung dài theo năm tháng “không phải lặng lờ trôi” là: hình ảnh một
người cán bộ lãnh đạo, một người cộng sản trung thực, có sức thuyết phục
bằng trí tuệ và hơn cả trí tuệ là đức tin và sức thông cảm. Tôi không bao
giờ dám so sánh anh Mười với Bác Hổ, với đổng chí Lê Duẩn, dù trong
lòng đinh ninh anh là một học trò rất mực trung thành, xuất sắc của Bác,
nhưng sao tự nhiên khi nghĩ vê' anh, tôi lại nhớ lời nói vể Bác Hổ của nhà
1 õng Dương Đinh Thảo sinh năm 1924, nguyên ủy viên Ban Thường vụ Thành ủy, Giám đốc Sở
Ván hóa - Thõng tin; Trưởng Ban Tuyên giáo Thành ủy TP. Hổ Chí M1nh.
327