Page 117 - Nguyễn Văn Linh Hành Trình Cùng Lịch Sử
P. 117

Có lẩn vào ngày 28 Tết, đổng chí Tổng giám đốc công ty xuất nhập khẩu
               tổng hợp Bộ Ngoại thương và đổng chí Nguyễn Xuân Quang (thời điểm
               viết bài này là thứ trưởng Bộ Thương mại) đến thăm nhà máy chúng tôi,
               hai đổng chí cho biết: đổng chí Bí thư Thành ủy nói mô hình tự cứu mình
               ở dệt Phước Long rất đáng phát huy.
                 Chúng tôi mừng quá đỗi nói với nhau; Vậy là ta đi đúng quỹ đạo rổi.
                 Sau khi nghiên cứu để án phát triển sản xuất của chúng tôi, hai đổng chí
               mạnh dạn giao làm gia công 50 tấn sợi của Thụy Điển viện trợ cho Tién
               Giang. Dệt xong chúng tôi giao thành phẩm lại cho Tiền Giang, được biết
               tỉnh này mở rộng xưởng may, thu nhận nhiểu chị em Trường phục hổi
               nhân phẩm nhằm giải quyết việc làm giúp chị em sớm hoàn lương.
                 Có một vấn để làm chúng tôi đau đầu là vấn để phụ tùng thay thế. Nhớ
               những gỢi ý khi đồng chí Nguyễn Vãn Linh  đến thăm nhà máy, chúng
               tôi tổ chức cuộc họp gổm: khoa chế tạo máy trường Đại học Bách khoa,
               trường Đại học Sư phạm Kỹ thuật, Viện chế tạo máy của Bộ Cơ khí luyện
               kim, Nhà máy z.751 của quân đội...
                 Sau khi bàn cách tháo gỡ, các nhà chuyên môn đi xem xét thực tế rói
               nghiên cứu chế tạo thành công nhiều phụ tùng thay thế.

                 Kết quả trong hai năm 1981,1982, chúng tôi phục hồi được 700 máy dệt
               thoi, 12 máy dệt kim bằng.
                 Theo đà này nhiều nhà máy xí nghiệp trong thành phố cũng liên kết với
               các đơn vị trên dẩn dẩn phục hổi sản xuất. Nến kinh tế của thành phố bắt
               đầu khởi sắc.
                 Có nguyên liệu rồi, máy móc được sửa chữa hoàn chỉnh rồi, chúng tôi
               lập tức tập họp công nhân có tay nghé và những chị em thợ dệt lâu năm.
                 Vấn để này thật khó vì phải tung người đi nhiễu nơi, nhưng chúng tôi
               quyết tâm làm bằng được. Như trường hỢp quản đốc Ba Dương đưa vỢ
               con về tận Trị An (Sông Bé), quản đốc Hai Ti cũng vê' nông thôn rất xa.

                 Chúng tôi đón các anh vế lại nhà máy ai ai cũng phấn khởi. Để giúp các
               anh yên tâm sản xuất, hằng tháng chúng tôi cho xe chở gạo và những nhu
               cẩu thiết yếu vê' gia đình các anh trong thời gian 6 tháng, nghĩa là đến khi
               các anh tự giải quyết được vấn để kinh tế cho gia đình mình.



               116
   112   113   114   115   116   117   118   119   120   121   122