Page 20 - Nghệ THuật Lấy Lòng Khách Hàng
P. 20
18 ^ Nghệ thuậẾ lỗng khách hàng
Tôi nhớ mình đã nhìn vào tấm bảng đen mà
người y tá đặt trong căn phòng, trên đó viểt “Ngày 18
tháng 12 năm 2007”. Tôi nghĩ, “Mình không thể chết
vào ngày này. Sẽ chẳng có sự kiện đặc biệt nào diễn
ra vào ngày này cả”. Rồi tôi nghĩ vể vợ tôi - Sheri. Cô
ấy sẽ bị sốc nặng nếu như tôi chết! Cô ấy không giỏi
chấp nhận sự mẩt mát và tôi biết nếu sự thật diễn ra
như vậy thì cố ấy sẽ phát điên vì đau buồn. Bác sĩ tim
mạch hỏi tôi để xin tên và số điện thoại của cô ấy. Tôi
thì thẩm với ông ta và yêu cầu ông đừng vội gọi cho
cô ấy, tôi sẽ chỉ cho ông cách tiếp cận cô ấy.
Một suy nghĩ khác chợt lóe lên trong đẩu tôi.
Tôi không có đứa con nào. Sheri và tôi đã từng thảo
luận về vấn để này rất nhiểu lần, nhưng chúng tôi
chưa bao giờ nói chuyện một cách nghiêm túc. Lòng
tôi giằng xé vì ý nghĩ ấy trong suốt một thời gian rất
dài - cho đến tận lúc này. Ngay báy giờ, tôi muốn có
một đứa con.
Cùng lúc đó, một suy nghĩ khác cũng ùa đến
tâm trí tôi, và thực sự mà nói thi nó làm tối hơi ngạc
nhiên một chút. Tôi nghĩ đến cha mình. Cha tôi là
một giáo viên trung học, ông có ảnh hưởng rất lớn
trong cộng đồng mà chúng tôi đang sống và ông
cũng là huấn luyện viên của ba môn thể thao. Với
lịch trình công việc dày đặc như thế, ông luôn bận
rộn suốt cả ngày. Hầu như chúng tôi toàn nói chuyện