Page 98 - Nghề Thủ Công Truyền Thống Việt Nam
P. 98
34. Đoàn Tài, tể nghề tiện
Dân gian truyền lại rằng: “Ông sống vào thời vua Lê
chúa Trịnh không biết quê chính ở đâu, làng Khánh Vân chỉ
là nơi ngụ cư. Khi mới hành nghề ông phải đào hầm để tiện
ở dưới mặt đất, dần về sau do cải tiến cách làm nên công
việc đỡ vất vả, lại đạt hiệu quả cao. Đoàn Tài tiện các thứ
đồ thờ bằng gỗ như bình hương, cây nến, đài, mâm đồng...
sản phẩm của ông được nhiều nơi ưa chuộng. Không hiểu
vì duyên cớ gì mà không truyền được nghề tiện cho dân
làng Khánh Vân, ông đành vượt sông Tô Lịch sang truyền
nghề cho dân Nhị Khê. Làng Nhị Khê (Thường Tín, Hà
Nội) xưa có tên nôm là làng Rũi, vì có nghề tỉện nên người
ta gọi là làng Rũi Tiện:
Hồi cô thắt lưng bao xanh,
\ __ ____ _ X
ì vê Rũi Tiện với anh thì vê.
m
_ ___ _ w ^ \
Rui Tiện có gôc bô đê,
Có sông Tô Lịch có nghề tiện mâm.
Người làng Nhị Khê vốn khéo tay lại cần cù, chẳng bao
lâu nghề nghiệp tinh xảo nổi tiếng khắp trong nước.
Nhớ ơn người đã dạy nghề cho mình dân làng xây đền
thờ tổ nghê Đoàn Tài ngay trên con đường gạch giữa làng.
Đền thờ có nhiều hoành phi và đại tự như: “Hữu khai tiên”
(có công mở mang nghề nghiêp) “Dân tiên giác” (giác ngộ
trước dân), “Vỉên nhi thần” (bàn xoay như thần). Điều này
chứng tỏ dân chúng không chỉ tôn vinh ngưỡng mộ ông,
mà còn tự hào về truyền thống nghề nghiệp độc đảo của
102