Page 69 - Nằng Lượng Kì Diệu
P. 69

Trận chiến bảo vệ thành phổ Tửu Tuyền ở Trung Quốc

            ở  tỉnh Cam Túc (Trung Quốc) có một thành phố gọi là Tửu Tuyền. Nhìn thấy
        cái tên này, đương nhiên bạn sẽ nghĩ đến nơi đây sản xuất ra rượu ngon. Nhưng
        bạn có thể đã từng biết, thời cổ đại nơi đây còn sản xuất dầu thô. Năm 578 sau công
        nguyên,  khi  đó  Trung  Quốc đang  ở thời  đại  Nam  Bắc  Triều,  khu  vực  phía Tây
        Trung Quốc thường gặp phải sự xâm lược của dân tộc khác. Những người dân sống
        ở thành phố Tửu Tuyển ở phía Tây Trung Quốc cũng bị đội quân quí tộc đột ngột
        tấn  công.  Đối mặt với việc đội  quân  quí  tộc ném  những vũ  khí vào  thành  Tửu

        Tuyển, cư dân rất phẫn nộ. Họ nghĩ đến miếu lão quân gẩn suối rượu sản xuất ra
        dầu, mà loại dầu này có thể đốt cháy. Thế là họ liên tục dùng dầu giội vào vũ khí
        công thành của quân địch, sau đó chầm lửa. Ngọn lửa rừng rực cháy, thiêu đốt vũ
        khí công thành của địch, làm cho chúng tan tác, quân địch không thể cứu nổi, và
        như vậy việc công thành của địch bị thất bại. Thành Tửu Tuyển được bảo vệ, trong
        cuộc chiến bảo vệ thành này, “người” lập công đầu chính là dẩu thô.

            Dầu thô - loại nhiên liệu lỏng có tính đốt cháy này đã được Trung Quốc phát
        hiện từ rất sớm. Sách cổ “kinh dịch” từ 800 năm trước công nguyên đã có ghi chép
        v ề dầu thô. Ngay từ thời Tây Hán khoảng  1  thế kỉ trước công nguyên, người dân
        cổ đại Trung Quốc đã học cách sử dụng dầu thô. Khoảng  1.800 năm trước, nhà

        lịch sử học cổ đại Trung Quốc Ban Cố đã nhắc đến loại nhiên liệu này trong cuốn
        “Hán Thư” của ông. Trong sách viết: “Cao Nô có một loại nước có thể đốt cháy”,
        Cao Nô chính là dải đất Diên An - Thiểm Tây ngày nay, nơi đó có một con sông
        gọi là Hựu Thuỷ. “Đốt” là một từ cổ, chính là từ “nhiên” ngày nay. Câu này muốn
        nói con nước gần Diên An có thể đốt cháy. Nước bình thường không thể đốt cháy
        được, nói đến nước ở đầy có thể đốt cháy vì có chứa dẩu thô. Từ đó có thể thấy,
        người dân thời đó đã biết dùng dầu thô. Nhưng người dân ngày đó vẫn chưa biết

        đến cái tên dầu thô.
            Trong  cuốn  sách “Hậu  Hán  thư”  có  ghi  chép,  nhiên  liệu  “nước  đá”  ở  Tửu
        Tuyền rất rõ ràng, không thể ăn. “Nước đá” - là cách gọi tên dầu thô của người

        thời  đó.  Đến  thời  nhà  Đường,  lại  gọi  dầu  thô  là  “nguyên  liệu  dạng  lỏng”.  Tại
        phường  làm  quân  giới  Biện  Kinh  triều  Tống  (Khai  Phong,  Hà  Nam  ngày  nay)
        “làm dầu hoả mạnh”, có nghĩa là xưởng làm “dầu hoả mạnh”, “dầu hoả mạnh” ở
        đây cũng chỉ dầu thô.



        70
   64   65   66   67   68   69   70   71   72   73   74