Page 172 - Một Số Phong Tục Tập Quán
P. 172

Người Khmer bảo rằng đây là  dịp thuận gió.  Theo
     mùa vụ,  đây là  lúc  lúa  mới  vừa  nằm yên trong bồ,
     người làm ra hạt lúa muôn được xả hơi, muôn được
     tự thưởng cho mình một cái gì đó sau một năm lam
     lũ, mệt nhọc.

         Diều,  tiếng  Elhmer  gọi  là  kho-leng.  Người  chơi
     diều  phân  diều  làm  hai  loại:  kho-leng  hau  bao
     (diều túi) và kho-leng mê côn (diều mẹ con). Kho-leng
     hau  bao  có  một  chiều  thẳng  còn  hai  chiều  kia
     khum lại như cái túi áo trên ngực đàn ông.  Thì ra,
     người  Khmer  đặt  tên  diều  theo  hình  thù  của  nó.
     Kho-leng  mê  côn  là  loại  diều  có  hai  phần  cánh  rõ

     rệt.  Phần  phía  trưốc  nom  như  vành  trăng  khuyết
     gọi  là  kho-leng mê  (diều  mẹ);  phần  sau  cũng hình
     thù  như  vậy  nhưng  nhỏ  hơn  gọi  là  kho-leng  côn
     (diều  con).  Hai  phần  diều  nôl  với  nhau  bằng  một
     đoạn  thân  ngắn.  Khi  diều bay  lên cao trông giông
     như  con  chuồn  chuồn.  Cũng  như  diều  của  nhiều
     dân  tộc  khác,  diều  Khmer  có  thân  làm  bằng  một
     loại  nan vót  mỏng,  thân  phất bằng  giấy.  Phía  sau
     diều, có gắn thêm hai dải giấy mỏng làm đuôi. Một
     điều  hết sức  đặc biệt là,  để tạo  nên  âm  thanh  nhờ
     sức  gió,  người  Khmer  không  dùng  bộ  hơi  mà  lại

     dùng bộ gảy. Phía trước diều mẹ con, người ta căng
     một sỢi dây mây mỏng dính vào gọi sỢi dây này là
     đàn diều. Gặp gió diều bay lên cao, lát sau đứng im
     phắc  giữa  lưng  chừng  tròi.  Hai  cái  đuôi  thì  thưốt
     tha  bay  lượn,  còn  nhờ  vào  bàn  tay  thần  diệu  của



                                                           171
   167   168   169   170   171   172   173   174   175   176   177