Page 39 - Một Giờ Với Đồng Chí Hồ Chí Minh
P. 39
MỘT GIỜ VỚI ĐỔNG CHÍ Hổ CHÍ MINH
không có việc gì làm, nên Người cũng “tập ghép vần”
thêm. Tôi rút trong túi xách của mình ra tập “Nhật
ký trong tù” của Người đã được dịch ra tiếng Pháp và
xin Người cho chữ ký kỷ niệm. Tôi làm việc này sau
cùng khi gần tạm biệt Người. Con người vĩ đại có một
thứ ánh sáng rất kỳ diệu. Người có phong cách rất tự
nhiên và bình dị. Chính vì thê mà lúc nào tôi cũng
cảm thấy gắn bó với hình ảnh của Người.
Ngày nay tôi rất xúc động nhìn lại nét chữ chân
phương, điềm đạm của Người vối màu mực còn đỏ
tươi trên trang đầu của tập thơ.
Trong những ngày các thành phố và làng mạc
Việt Nam có nguy cơ wến thành trơ trụi, sự tàn phá
đang đe doạ Thủ đô Hà Nội và sự chết chóc đang đe
doạ những em bé Việt Nam, trong tình huống đó, với
nghị lực của tuổi già, Người vẫn giữ được tự chủ
trong quan niệm cũng như trong hành động. Người
hy vọng rất sâu sắc vào nhân dân, cũng như nhân
dân đặt hy vọng to lốn vào lãnh tụ của mình.
Sự chết chóc không thể nào dập tắt được niềm hy
vọng đó.
Tôi ra về. Một ông cụ vóc người tầm thước, đôi
mắt đăm chiêu, mặc bộ đồ áo bà ba màu cà phê, chân
đi đôi dép cao su không tất dừng lại ở ngưỡng cửa.
Hồ Chí Minh! Niềm hy vọng lớn nhất!
41