Page 38 - Một Giờ Với Đồng Chí Hồ Chí Minh
P. 38

MỘT GIỜ VỚI ĐỎNG CHÍ Hỏ CHÍ MINH

           Ngưòi  hỏi  tôi  đã  đi thăm  những  nơi  nào  ở Việt
       Nam.  Người vui mừng khi biết tôi đã được vào thăm
       khu Bốn,  một vùng bị ném bom, bắn phá ngày đêm,
       để tận  mắt thấy lòng dũng cảm đáng kinh ngạc của
       những con người bình thường. Người sửa cho tôi phát
       âm chữ “Thanh Hoá” và giải thích thêm âm thứ hai
       “hoa”, ví dụ như “hoa” hồng. Tôi không thể tìm cách
       lắp lại đúng phát âm của chữ “hoá”, Người lưu ý tôi
       về nhạc điệu của tiếng Việt Nam, vạch vào không khí
       những  bậc,  những  nốt  và  chỉ  dẫn  cho  tôi  cách  lên
       xuốhg giọng và những âm nào cần phải nói như hát.
       Phải  là  một  nhà  thơ  thực  thụ  mới'CÓ  thể cảm  thấy
       đúng  từng  thanh  điệu  chi  tiết  như  vậy  trong  tiếng
       nói của dân tộc mình.
           ...  Chúng tôi nói về thị trấn Phủ Lý bị tàn phá ác
       liệt trước đó mấy ngày. Tôi vẫn còn có những cảm giác
       nóng hổi về cái miệng núi lửa  sâu thẳm,  trong đó đã
       thiêu cháy thị trấn đẹp đẽ này, nơi tôi đã đi qua trước
       khi nó bị tàn phá. Không để tôi tự trấn tĩnh, Người kể
       tiếp  là  đã  chứng kiến  sự bình  tĩnh và  dũng cảm  của
       nhân dân mình,  như một điều ngạc nhiên nhất trong
       chiến đấu là sự gan góc của phụ nữ Việt Nam.

           líhi tiễn tôi ra về,  theo tập  quán của Việt Nam
       cũng như của Bun-ga-ri, chúng tôi dừng lại ở cửa hồi
       lâu,  nói những câu cuối cùng về văn thơ của  Người,
       mà không muốh chia tay. Qua nụ cười dí dỏm, Người
       nói rằng, Người không phải là nhà thơ. Trong nhà tù,

                                  40
   33   34   35   36   37   38   39   40   41   42   43