Page 242 - Một Giờ Với Đồng Chí Hồ Chí Minh
P. 242

MỘT GIỜ VỚI ĐỔNG CHÍ Hổ CHÍ MINH


    MÁC-TIN MƠ-NỐT
    Nhò bóo (Pháp)





                     CAO CẢ NHẤT




        Buổi  lễ  truy  điệu  chiều  hôm  đó  ở  Hội  trưòng
    Tưđng  tế chật  ních  người,  không  phải  là  một  buổi
    vĩnh biệt.  Chúng tôi hội họp nhau lại, không phải để
    khóc  đồng chí  Hồ  Chí Minh của  chúng ta  mà  là  để
    làm cho Đồng chí sông lại với chúng ta, sông lại trong
    trí  nhớ  của  chúng  ta,  và  sống  trong  niềm  tin  của
    chúng  ta.  Dĩ  nhiên  chúng  ta  biết  rằng  chúng  ta
    không  còn  trông  thấy  đồng  chí  Hồ  Chí  Minh  nữa.
    Nhưng cái chết đó có thể làm  gì  được  đối với sự toả
    sáng của  một  luồng tư tưởng,  đốĩ với  sức  mạnh của
    một ý chí, đối với sự vĩ đại của khí thê một con người!
    Cái  chết  có  thể  làm  gì  được  đối  vối  tấm  gương của
    một cuộc đòi!

        Người đã viết ở phần đầu lòi Di chúc tuyệt diệu
    của Người: “Tôi để sẵn mấy lời này, phòng khi tôi sẽ
    đi gặp  cụ  Các Mác,  cụ Lê-nin  và  các  vị  cách  mạng
    đàn anh khác...".  Ngày đó đã  đến quá sớm,  vì đồng
    chí  Hồ  Chí  Minh  chưa  được  trông  thấy  ngày  hoàn
    toàn giải phóng của Tổ quốc mình,  - nước Việt Nam

                               247
   237   238   239   240   241   242   243   244   245   246   247