Page 237 - Một Giờ Với Đồng Chí Hồ Chí Minh
P. 237

MỘT GIỜ VỚI ĐỔNG CHÍ H ổ CHÍ MINH

         hát cho Bác Hồ, người đại diện cho cả Tổ quốc xa xôi
         nghe. Bác ngồi nghe rất cảm động. Có lẽ những tiếng
         đàn hát này đang làm Người sông lại thời thơ ấu của
         mình ở Kim Liên.
             Hát  xong,  cô  giáo  định cho các cháu  ra về vì  sỢ
         quấy phiền Bác. Song Bác vui vẻ giữ cả lại. Người đặt
         tay lên đầu một cháu gái nhỏ nhất rồi hỏi.
             - Thê các cháu có biết bài hát quốc ca của Pháp
         không?
             Tất cả đều đồng thanh trả lòi: “Có ạ”
             Thế thì các cháu hát xem nào.

              Những giọng hát thanh, nhỏ nhẹ của các cháu cùng
         một lúc ngân vang lên bài ca cách mạng mà từ lâu đã
         trỏ thành quốc ca của Pháp, Bác khẽ gật đầu nheo đôi
         mắt lại.  Một sự cảm  động thật sự choán hết tâm  hồn
         những người Pháp có mặt ở đấy. Rất rõ ràng đây không
         phải là một cử chỉ ngoại giao của Bác. Chúng tôi ai cũng
         thấy đó là biểu hiện của  một thiện chí hoà bình,  một
         biểu hiện hùng hồn tình yêu của Bác dành cho những
         truyền  thống đấu  tranh  vì  tự  do  của  Pháp,  dành  cho
         nước Pháp với cái nghĩa thực sự của nó.
              Nhưng chính lúc bấy giò trên khuôn mặt Bác đã
         thoáng hiện những điều lo lắng. Mấy tuần sau Người
         ròi  Pháp.  Ba  tháng  sau  thực  dân  Pháp  tiến  hành
         cuộc  chiến  tranh  mà  nhân  dân  Pháp  gọi  là  “Cuộc
         chiến tranh bẩn thỉu”.


                                    242
   232   233   234   235   236   237   238   239   240   241   242