Page 43 - Mênh Mông Biển Việt Tập 1
P. 43
Trời mà thôi". Bị xúc phạm vì câu nói xấc xược ấy, Chúa
Thượng quyết thử lửa một phen vói giặc. Thế tử Nguyễn
Phúc Tần (sau là chúa Hiền) xin ra trận. Chúa Nguyễn
Phúc Lan cả mừng, tự mình cùng các quan ra cửa Thuận
An chiíng kiến từ xa trận hải chiến, trong lòng không khỏi
âu lo trước cảnh "châu chấu đá xe".
Các chiến thuyền của chúa Nguyễn xuất kích. Đại bác
từ các chiến hạm Hà Lan ào ạt bắn tói rửiư mưa. Thuyền
Việt nhẹ, cơ động luồn lách, tránh hỏa lực đối phương. Số
không dứih đạn nhất tề lao tói rửiư những cảm tử quân.
Tàu Hà Lan bị đánh ngang sườn nên vô cùng hoảng sợ.
Các chiến thuyền của thủy quân chúa Nguyễn bất chấp
hỏa lực, dũng mãnh lao sát tói, khiến cho đại bác địch mất
tác dụng vì quá gần. Đang ở thế yểm trợ cho nhau, nhưng
chiếc chiến hạm nhỏ nhất bên Hà Lan thấy thế liền mở
hết tốc độ bỏ chạy ra khoi. Chiếc thứ hai kềnh càng, luống
cuống, vừa quay đầu để tháo lui thì đụng đá ngầm, thủng
đáy chìm dần cùng cả thủy thủ đoàn. Chiếc thứ ba lớn
nhất và trang bị mạnh nhất, cố chống cự, bị thủy quân
chúa Nguyễn lấy câu liêm bẻ bárữi lái và thi nhau móc vào
thân tàu, trèo lên. Các chiến binh liều chết nhảy lên boong
chặt gãy cột buồm, dùng mã tấu lao vào địch, đánh giáp lá
cà. Bọn chỉ huy hốt hoảng, tuyệt vọng, ra lệnh cho nổ kho
thuốc súng. Những tiếng nổ liên hoàn như sấm sét, tung
lên tròi xác chết của hơn 200 lứửi Tây dương. Lửa rừng rực
bốc cao. Khói đen che km bầu tròi. Tiếng reo hò của quan
quân và dân chúng vang động cả kinh thành. Trận hải
chiến diễn ra chỉ trong một buổi sáng, nhưng ý nghĩa của