Page 90 - Lịch Sử Văn Minh Thế Giới
P. 90
kỉ từ khi phát hiện lần đầu tiên vào năm 1921, nhiều tác giả của
nhiều nƣớc đã nghiên cứu cách đọc loại chữ này nhƣng chƣa
thành công. Mãi đến cách đây vài chục năm, một nhà khảo cổ
học Ấn Độ là Tiến sĩ S. R. Rao đã khám phá đƣợc sự bí ẩn của
loại chữ này.
Theo ông Rao, đây là một loại chữ dùng hình vẽ để ghi âm
và ghi vần. Trong số hơn 3.000 con dấu ấy có 22 dấu cơ bản.
Loại chữ này chủ yếu viết từ phải sang trái. Những con dấu đã
phát hiện đƣợc là những con dấu dùng để đóng trên các kiện
hàng để xác nhận hàng hóa và chỉ rõ xuất xứ của những hàng
hóa đó.
Đến khoảng thế kỉ V TCN, ở Ấn Độ xuất hiện một loại chữ
khác gọi là chữ Kharosthi. Đây là một loại chữ phỏng theo chữ
viết của vùng Lƣỡng Hà. Sau đó lại xuất hiện chữ Brami, một
loại chữ đƣợc sử dụng rộng rãi. Các văn bia của Axôca đều viết
bằng loại chữ này. Trên cơ sở chữ Brami, ngƣời Ấn Độ lại đặt ra
chữ Đêvanagari có cách viết đơn giản thuận tiện hơn. Đó là thứ
chữ mới để viết tiếng Xanxcrit. Đến nay ở Ấn Độ và Nêpan vẫn
dùng loại chữ này.
2. Văn học
Ấn Độ là một nƣớc có nền văn học rất phát triển. Thời cổ
đại văn học Ấn Độ gồm hai bộ phận quan trọng là Vêđa và sử
thi.
a) Vêđa
Vêđa vốn nghĩa là hiểu biết. Vêđa có 4 tập là Rích Vêđa,
Xama Vêda, Yagiua Vêđa và Atácva Vêđa.