Page 424 - Không Phải Huyền Thoại
P. 424
Phép thử thứ hai 4 2 3
và lựu đạn nổ, nguy hiểm đấy, nhung còn hon, nghĩa là còn có sự sống
chung quanh.
Bỗng đánh huỵch một cái, ữước mặt tôi đại đội ữưảng Hồng Tân xuất
hiện, tiếng nói quen thân ấm lòng.
- Ban chỉ huy à, hai thùng liru đạn Tây mở sẵn rồi đấy! Ban chỉ huy
giữ bên này, tôi giữ bên kia.
Nói xong, Hồng Tân lại biến đi. Chính trị viên Đỗ Thân chẳng biết đến
sau lưng tôi tự lúc nào, nói;
- Tôi cũng ở phía bên kia nhé!
Hóa ra tôi đang giữ lô cốt phía trước, hai bên là đồng đội. Cái sống
và cái chết kéo ngưòi ta lại gần bên nhau một cách tự nhiên, nhưng đầy
ý nghĩa. Còn đâu những đố kỵ tranh chấp thường ngày. Tay tôi sờ từng
loại lụru đạn, tai lắng nghe phía trước, ngực đập thình thịch trong ức chế
mà nghĩ đến câu "vanitas vanitatum, omna vanitas" (hư danh, hư danh,
tất cả chỉ là hư danh)... Tiếng liỊU đạn, cả đạn bazooka 90 và cối 81 nổ
ù cả tai, hoa cả mắt. Giận điên người, tôi ném hết quả lựu đạn này đến
quả lựu đạn khác, thầm nghĩ: Hồng Tân, nhất định phải đề nghị thưởng
huân chương cho cậu!
Một loạt cối lại nổ tung tóe, tiếng đaiứi và đặc, cổ họng đắng ngắt,
mắt tôi giương lên đón một cuộc phản kích mói của bọn Tây, tôi cố hét
to "tiếp tục đánh", nhimg tiếng nói đã bị đạn cối có hóa chất làm mất
hẳn, nói không thành lòi. Đồng hồ chỉ bốn rưỡi sáng. Đã qua hơn mười
tiếng chiến đấu, người rã ròi không còn ý nghĩ gì rõ rệt. Chỉ còn biết chịu
ữận cho tới cùng. Lúc này thì tôi thấy rõ một điều: Đã thất bại không
lấy được Al! AI không phải là "ngon ăn", giỏi lắm thì ta cũng chỉ lấy
được hai phần ba đồn. Rồi sẽ ăn nói sao đây? Hết quân rồi, rút hay
không?... Mình đã chiếm hầm thông tin theo mục tiêu quy định rồi, mình
không có lỗi. Nhtmg biết đâu có lệnh giữ mà lệnh đó không đến được
mình thì sao? Đầu óc tôi quay cuồng ữong khi mắt vẫn xoáy về phía trước
xám xit...".f^>
1. Trlch hồi ký của Thiếu tướng Dũng Chi, nguyên tiểu đoàn trưởng, Tiểu đoàn 9, Trung đoàn 174.