Page 332 - Không Phải Huyền Thoại
P. 332
Trận địa chiến hào 3 3 1
địch quay đầu tháo chạy. Tiểu đội quyết đuổi theo. Hoàng Văn Nô lần
thứ năm lao tói một tên địch to lớn gấp rưõi mừửi. Một tên chạy phía
trước ngoái lại nhả một băng tiểu liên ngăn chặn những ngưòd truy đuổi.
Nô ngã xuống với chiếc lưỡi lê đã cắm sâu vào ngực tên địch khi trận
đánh đã kết thúc. Trong trận này, một tiểu đội của ta đã đánh lui một
đại đội địch. Chúng bỏ lại trên Đồi Xanh gần hai chục xác chết. Ta đã
bắt địch phải chịu đựng cái chết mà chúng sợ nliất: chết vì lưỡi lê! Chiến
sĩ Hoàng Văn Nô được Bộ chỉ huy chiến dịch truy tặng danh hiệu duy
nhất trong chiến tranh; "Dũng sĩ đâm lê"...
Theo Bemard Fall thì từ ngày 6 tháng 12 năm 1953 đến 13 tháng 3
năm 1954, De Castries đã huy động già nửa lực lượng của tập đoàn cứ
điểm vào những cuộc hành binh giải tỏa.
Tác giả viết: "Chiều ngày 15 tháng 2 năm 1954, tại sở chỉ huy tập
đoàn cứ điểm cũng như ở Hà Nội, người ta tiến hàiứi một bản thống kê
nặng nề. Theo những bản kê mới rứiất từ Điện Biên Phủ gửi về, thiệt hại
của binh đoàn đồn trú từ 20 tháng 11 đến 15 tháng 2 đã lên tổng số 32
sĩ quan, 96 hạ sĩ quan và 836 binh lính, tưong đương vói 10% số sĩ quan
và hạ sĩ quan và 8% bữứi lính ở thtmg lũng."
Navarre đã thú rửiận trong cuốn hồi ký của mừih: "Trong thòi gian
này, đại tá De Castries thực hành những trận chiến đấu mạnh mẽ có tính
thăm dò ximg quanh Điện Biên Phủ. ở khắp nơi, quân Pháp đều vấp
phải những đơn vị bộ đội vững vàng và phòng ngự rất giỏi của địch.
Chúng ta bị thiệt hại khá nặng nề. Rõ ràng là vòng vây chung quanh tập
đoàn cứ điểm không hề bị rạn nứt".
Chỉ huy trưởng rất vui khi nghe báo cáo những phân đội nhỏ phòng
ngự của ta đã nhiều lần đánh lui những lực lượng cơ động đông hơn
hàng chục lần, có xe tăng, pháo binh, không quân yểm trợ, nhimg vẫn
bảo vệ được trận địa. Nhưng qua đây anh cũng hình dung ra những khó
khăn của bộ đội trong những trận đánh sau này vào những trung tâm
đề kháng của địch trên các cao điểm.