Page 330 - Không Phải Huyền Thoại
P. 330

Trân đia chiến hào  3 2 9



    ngay. Độ né mình bên nắp công sự, quay súng về phía tiểu đội 1 và quân
    báo quét liền nửa băng nữa. Nhưng những loạt tiểu liên của anh và bọn
    Pháp và cũng không thức từih được anh em trong các hầm ẩn nấp.
       Súng máy địch  vẫn đè họ  xuống  một cách tai  ác.  Độ  nghe  tiếng hò
    hét mỗi lúc một gần, cả từ đỉnh đồi tiểu đội 3 xuống, lẫn từ sườn đồi phải
    phía trước lên.  "Mất trật địa!  Mất trật địa" -  ý nghĩ ấy đến với Độ như
    một  lưỡi  dao  đâm  ngang.  Phải  đón  đánh  ngay  cả  phía  trước,  lẫn  bên
    sườn.  Bỗng một tiếng nổ rất lỏn trên đồi  tiểu đội 3, rồi tiếng hô  "xung
    phong" vang lên. Độ mừng quýnlì: tiểu đội 3 vẫn còn! Những khẩu súng
    máy địch im bặt, và chỉ một lát sau bọn Pháp đã bị đẩy xuống núi.

       Phút hiểm nghèo đã qua. Độ chạy ngay lên đừih đổi. Thì ra trong lúc
    máy bay và pháo binh địch bắn, anh em ẩn nấp quá lâu trong hầm chỉ
    để lại một mìiứi đồng chí Lợi cảnh giới trước trận địa. Bọn Pháp đổi quy
    luật. Chúng nhằm lúc tiếng nổ của pháo vẫn đều đều đập vào núi, tiến
    quân vòng ra phía sau và đánh lên, vì vậy đồng chí Lọi đã bị chúng giết
    tại chỗ ngay ữong loạt súng đầu tiên. Bọn Pháp chiếm khu vực đỉnh đồi
    một cách dễ dàng, rồi ào ạt đánh xuống giữa khu vực. Tiểu đội 3 nghe
    súng nổ, từ ữong hầm đã chạy ra, nhưng không thể ngóc đầu dậy được
    dưói  luồng  đạn  súng máy  của  địch.  Bọn  Pháp  xung  phong  xuống  đồi,
    lướt qua ngay ừước công sự ta. Chiến sĩ cầu, một đảng viên trẻ tuổi lo

    mất trật địa, lo tiểu  đội 3  xuất kích bị tiêu diệt...  đã  nhanh như sóc bò
    lên ném thủ pháo vào khẩu súng máy địch rồi hô "xung phong". Tiếng
    hét của Cầu như một mệnh lệrứi chiến đấu đã làm cho tiểu  đội 3 nhất
    loạt nhảy ra tiêu diệt địch, chiếm lại trận địa phòng ngự trên đỉnh đổi.
       Trời  về  chiều,  bọn  Pháp  càng  tiến công  điên  cuồng.  Lần  này chúng
     không ximg phong vào chúứi diện phòng ngự của hung đội nữa. Chúng
     chia thành nhiều hướng xung phong. Sức chiến đấu của trung đội đã có
     hạn  lại  phải chia  ra  đối  phó  ở nlũều nơi.  Mặc  dù  địa hình  phòng ngự
     thuận lợi, trận địa tốt, nhưng họ vẫn đối phó không xuể. Giữa lúc đó thì
     một loạt súng nổ xuất hiện từ bên phải, một số bữứr lính địch nhảy vào
     trận địa, chúng đang bị những cây cối đổ ngang chắn đường tiến.

       Độ  đã cùng  với Việt Hồng  chỉ còn giương súng chiến đấu như một
     chiến sĩ. Anh lắng nghe tiếng súirg, hễ súng ta còn nổ đều tức là cmh em
     còn, trận địa  còn.
   325   326   327   328   329   330   331   332   333   334   335