Page 290 - Không Phải Huyền Thoại
P. 290
Marathon mùa xuân 2 8 9
Tiếng súng vừa diít, Đại đoàn ữưởng ra lệnh xuất phát vừa để khẩn
ữưong thi hành mệnh lệnh của trên, vừa để ữánh nguy hiểm vì có thể
địch đã phát hiện được khu vực sở chỉ huy đại đoàn.
Núi rồi lại núi. Hết lên dốc, xuống dốc lại leo đèo. Các chiến sĩ của đại
đoàn 308 nhìn nhau: "Lại sang 'ông chú' rồi!". Từ sau chiến dịch Thượng
Lào, bộ đội có nhận xét: "Sang 'ông bác' thì đường bằng, phố xá đông
vui, thanh niên nhảy 'ương ca' chào đón, sang 'ông chú' thì chỉ thấy núi
rừng, đèo dốc, khó tìm cả một khoảng đất bằng ngồi nghỉ chân". Làm
sao lại như thế này? Đáng lẽ đánh vào Điện Biên Phủ mà bây giờ họ lại
ở đây? Họ đang đi đâu? Chỉ là sự ngạc nhiên, là câu hỏi về một điều
chưa biết, không phải là thắc mắc về chủ trương. Vì xưa nay mỗi khi có
sự thay đổi lại thường dẫn đến những chiến thắng mói. Và những băn
klìoăn này cũng klrông kéo dài.
Ngày 29 tháng 1 năm 1954, 308 hành quân tói sốp Nạo, cách Điện
Biên Phủ 80 kilômét. Bộ chỉ huy chiến dịch thông báo, theo tìn kỹ thuật,
địch đã phát hiện 308 tiến về hướng này, bắt đầu rút chạy về hướng
Mường Sài, Luông Phabăng. Bộ chỉ huy chiến dịch ra lệnh cho đại đoàn
lập tức truy kích.
308 đã biết thế nào là huy kích. Truy kích có nghĩa là một cuộc chạy
đua về phía trước, không có ngày, klìông có đêm, không có ăn, klrông
có ngủ, nhiều khi không có cả nước uống, đơn vị không cần giữ đội hình,
ai có sức thì cứ chạy lên trước, miễn sao đuổi được địch.
Bộ tư lệnh 308 quyết định chia đại đoàn làm hai bộ phận truy kích.
Sở chỉ huy đại đoàn cũng chia hai. Vương Thừa Vũ và Lê Quang Đạo
cùng với sở chỉ huy đại đoàn và các trung đoàn 36, 88 đi về hướng Luông
Phabăng. Đại đoàn phó Cao Văn Khánh và một sở chỉ huy nhẹ của đại
đoàn đi vói trung đoàn 102 về hướng Mường Sài.
Cuộc Marathon mùa Xuân bắt đầu. Cán bộ, chiến sĩ đều biết cuộc
chạy đua này chỉ kết thúc khi họ bắt kịp và tiêu diệt hết quân địch.