Page 289 - Không Phải Huyền Thoại
P. 289
2 8 8 KHÔNG PHẢI HUYỀN THOẠI
Vũ phổ biến mệnh lệnh của Chỉ huy trưởng Mặt trận, rồi hỏi:
- Tình hình lưcmg thực của bộ đội như thế nào?
Chủ nhiệm hậu cần nói:
- Trimg bình toàn đoàn chỉ còn hai ngày gạo. Riêng đại đoàn bộ, mỗi
người ngoài hai nắm ccrm và số lưong khô, chỉ còn 5 lạng gạo.
Vũ nói:
- Còn có khó khăn gì, các đồng chí nêu hết để ta bàn cách khắc phục.
Vấn đề địch không đặt ra. Vì ta đã biết tinh thần bạc nhược của binh
lính Pháp và quân ngụy Lào. Nhưng khó khăn không ít. Thứ nhất, là
không có lưong thực. Thứ hai, chiến ữường hoàn toàn chưa được chuẩn
bị, ta chưa có cơ SCT quần chúng ở nơi sắp đưa quân tổi. Thứ ba, chưa biết
đường đi, sẽ phải qua nhiều sông mà ta hoàn toàn không có phương tiện
vượt sông.
Chờ mọi ngưòi nói xong, Vũ nói:
- Đầu năm nay, khi ta truy kích địch từ sầm Nưa về Xiêng Khoảng,
tình hình cũng đúng như thế này. Trên đường truy kích, bộ đội chỉ có
gạo rang, không biết đường chỉ nhừi theo dấu dày địch mà đi, không có
dân, không có phương tiện vượt sông, nhưng bộ đội vẫn hoàn thành
nhiệm vụ. Ta phải coi dân Lào ở vùng tạm chiếm cũng là dân của ta.
Nếu có dân thì không sợ không có người chỉ đường, không có người
giúp phương tiện qua sông, không có người cung cấp lương thực. Quân
lệnh như sơn! Tôi quyết định đi cả đại đoàn. Các đồng chí có ý kiến gì
khác không?
Không ai phản đối.
Vũ nói tiếp:
- Tham mưu phối hợp với Cung cấp tổ chức những bộ phận đi tn.rớc,
có trũih sát, quân báo và cán bộ cung cấp, vừa thăm dò đường, điều ữa
tìnlì hình địch, vừa tranlì thủ huy động lương thực. Đúng 4 giờ chiều
xuất phát. Ra lệnh cho trung đoàn 88 đang làm nhiệm vụ kéo pháo xuất
phát sau, khấn trưcmg đuổi theo những đơn vị đi trước.
Cuộc họp vừa kết thúc thì pháo của địch từ Mường Thanh bắn vào
khe Hồng Lếch.