Page 287 - Không Phải Huyền Thoại
P. 287
2 8 6 KHÔNG PHẢI HUYỀN THOẠI
- Chiều nay đi với bộ đội như thế nào?
- Chúng tôi cũng chưa được phổ biến gì. Trong các chiến dịch thì sở
chỉ huy đại đoàn ở tại chỗ. Nhưng lần này, toàn đại đoàn là một mủi tiến
công chắc sẽ phải di chuyển theo bộ đội.
- Tôi cứ bám các anh thôi. Các anh đi đâu mình đi đấy.
Buổi chiều, những tấm áp phích tuy chưa khô hẳn nhưng vẫn được
đóng gói để kịp chuyển cho các đơn vị.
Chúng tôi đang ngồi tán gẫu chờ lệnh thì nghe tiếng pháo rít trên đầu.
Rất nhanh, những loạt đại bác nối tiếp nhau lao xuống klie suối Hồng
Lếch. Tôi kéo Sáng chạy theo, tìm cho Sáng và mình một khe đá bên bờ
suối. Suốt dọc suối mờ mịt khói khét lẹt, liên tiếp bùng lên những ngọn
lửa đỏ khé và tiếng nổ chát chúa của đại bác. Có thể địch đã phát hiện
sở chỉ huy của đại đoàn chủ công, mọi người nói vói nhau.
Vừa dứt tiếng pháo, có lệnh di chuyển. Chúng tôi vội vã xốc ba lô lên
vai, tưởng đi ra cánh đồng về phía Mường Thanh, mục tiêu tiến công
chiều nay, nhưng lại được dẫn đi ngược lên núi. Chúng tôi nghĩ đây là
đi ữánh pháo vì noi trú ẩn chưa có công sự đã bị lộ.
Chúng tôi cứ đi dần lên đỉnh núi. Máy bay khu trục của địch vẫn tiếp
tục lao xuống bắn phá những khu rừng chung quanh tập đoàn cứ điểm.
Đã quá giờ nổ súng rồi, sao chưa nghe tiếng pháo của ta. Trời tối dần.
Lên đỉnh núi, gặp một con đưòng mòn và cứ đi miết không ngừng. Bầu
tròi chi chít sao. Thung lũng Điện Biên ở sau lưng chúng tôi đã trở lại yên
tĩnh, thỉnh thoảng mói có một riếng pháo. Như thế là ữận đánh đã không
diễn ra đêm nay ư...? Chúng tôi đã nhận ra mình đang đi về phía tây.
Trời sáng. Nguyễn Sáng được mời lên Bộ tư lệnh đại đoàn, và không
thấy quay trở lại.
Sau đó, chúng tôi mói biết những gì đã diễn ra chiều hôm ữước.
14 giờ 30, Đại đoàn trưởng Vương Thừa Vũ được gọi tói điện thoại
gặp Chỉ huy trưởng chiến dịch.
Vẻ mặt Đại đoàn trưởng lộ vẻ căng thẳng. Anh chỉ đáp những tiếng
"Rõ" và cuối cùng hỏi lại:
- Xm chỉ thị về sử dụng biiứi lực như thế nào?