Page 83 - Giới Thiếu Thị Trường Thổ Nhĩ Kỳ
P. 83
như đã được nêu chi tiết tại mục 5.2.1 và các mục liên quan ở
các phần nói trên.
Trong các hiệp định thương mại tự do, hàng hóa giao
dịch giữa các bên được hưởng lợi từ các ưu đãi quy định trong
các hiệp định trên cơ sở quy tắc xuất xứ. Bên cạnh đó, trong các
hiệp định thương mại tự do, không có nghĩa vụ thực hiện chính
sách thương mại chung hoặc quy tắc cạnh tranh chung, trái lại,
các bên tham gia thực hiện nhiệm vụ hải quan của mình với các
nước thứ ba.
FTA rất quan trọng trong việc phát triển thương mại
nước ngoài của Thổ Nhĩ Kỳ với các nước láng giềng, đảm bảo
xuất khẩu của Thổ Nhĩ Kỳ cạnh tranh thuận lợi hơn hoặc ít nhất
là những trường hợp bình đẳng với các nhà xuất khẩu của các
nước khác và tăng cường đầu tư lẫn nhau. Trong bối cảnh này,
Thổ Nhĩ Kỳ không có nghĩa vụ phải áp dụng các nội dung giống
hệt nhau của các FTA mà EU đã ký kết. Do đó, trong cuộc đàm
phán FTA, ưu tiên của Thổ Nhĩ Kỳ liên quan đến chính sách
công nghiệp và thương mại đều được xem xét.
Cho đến nay, Thổ Nhĩ Kỳ đã ký kết FTA với 29 quốc
gia, 11 trong số đó đã được bãi bỏ do sự gia nhập của các nước
này vào EU. Hiện nay, Thổ Nhĩ Kỳ có 17 FTA có hiệu lực, cụ
thể là, EFTA (được nêu cụ thể tại mục 5.2.2), Macedonia,
Bosnia-Herzegovina, Albania, Israel, Palestine, Morocco,
Tunisia, Ai Cập, Syria (Hiệp định FTA giữa Thổ Nhĩ Kỳ và
Syria đã bị đình chỉ vào ngày 06/12/2011), Georgia, Serbia,
Montenegro, Chile, Jordan, Hàn Quốc và Mauritius. Hiệp định
với Lebanon sẽ có hiệu lực sau khi hoàn thành thủ tục phê duyệt
nội bộ nước này.
Trong khi đó, có 14 quốc gia/khối nước Thổ Nhĩ Kỳ đã
bắt đầu đàm phán FTA, cụ thể là Ukraine, Colombia, Ecuador,
75