Page 92 - Đinh Tiên Hoàng
P. 92
Tấn đem mấy trăm dân quân đón đánh. Sứ quân Kiều
Công Hãn ít quân lại đang mệt mỏi qua mấy chục ngày
đêm phải chiến đấu liên miên, bị thương vào cổ, phải
phóng ngựa chạy xuống làng Lấm, nay thuộc ba huyện
Đồng Sơn (Nam Ninh). Đến đây gặp cánh đồng lầy lội.
Kiều Công Hãn dừng ngựa ở gò cao buộc lại vết thương,
rồi quay ngựa trở lại đến mé làng An Lũng, ông xuống
ngựa bước vào quán hàng bên cầu. Bà chủ quán là Phạm
Thị Già dâng rượu cúc và gỏi cá trắm. ông nói:
- Ta vốn ở xa ngàn dặm đến đây với bà vốn chưa quen
biết, cớ sao bà có hậu tình, sau này ta biết lấy gì báo đáp.
Phạm Thị đáp:
- Đêm qua tôi mộng thấy thần nhân bảo hôm nay có
một vị tôn qúy được hưởng huyết thực vùng này. Vị tôn
qúy đó chẳng phải là tướng quân sao?
Kiều Công bèn nhận đồ dâng, ăn xong bảo Phạm Thị:
- Ta nhớ hậu tình của bà hôm nay, ta không báo được
thì trời sẽ đền cho, ''làm điều lành hẳn có phúc thừa", bà khá
ghi nhớ lòi ta vậy.
Dứt lòi, Kiều Công Hãn bước ra ngoài quán, thấy một
mô đất cao, bèn đi đến đó, cởi chiến bào trải xuống đất
nằm lên, lấy cây giáo gối đầu rồi mất. Dân lấy chiếu đắp
lên thi thể Kiều Công Hãn, qua một đêm mối đã xông
thành mộ.
Tương truyền sau này Kiều Công Hãn thường hiển
linh. Nhân dân 4 xã Bái Dương, Trang Trữ, cổ Lũng, Hiệp
Luật lập đền thờ ngay trên phần mộ. Ngoài cổng đền dựng
một miếu nhỏ thờ bà Phạm Thị Già vì có công dâng rượu
và gỏi mời thần ăn trước khi mất.
93