Page 642 - Di Tích Lịch Sử
P. 642

Hoà thượng Đức Hội có pháp danh Tánh Minh, đời thứ 39 phái Lâm Tế, dòng Liễu
     Quán.  Qua pháp danh, chúng ta biết Hoà thượng Đức Hội là đệ tử của Hoà thượng
     Đạo Thành, người đã khai sáng chùa Khánh Long (Biên Hoà) và chùa Hội Sơn (Thủ
     Đức). Do đó, có thể khẳng định Hoà thượng Đức Hội là người vùng Biên Hoà -  Gia
     Định. Ngài là vị chủ trì đời thứ ba của chùa Hội Sơn và đến xây dựng chùa Tiên Châu.
         Cũng theo “Đại Nam nhất thống chí”, chùa Tiên Châu ở cù lao sông Tiền thuộc
     làng Bình Lương và An Thành  (nay là ấp Bình Lương, xã An Bình huyện Long Hổ,
     cách thành phố Vĩnh Long khoảng một cây số, nhưng phải qua sông Cổ Chiên). Tên
     chính thức của chùa Tiên Châu là Di Đà Tự  (Tiên Châu Di Đà Tự) vì chùa này thờ
     phật Di Đà, giáo chủ cõi Tây Phương cực lạc. Theo truyền thuyết, hai làng Bình Lương
     và An Thành mặc dù cách nơi đô hội không xa nhưng không khí tĩnh mịch, cầy cối tốt
     tươi. Tại nơi đây có xóm chài lưới, cửa nhà thưa thớt. Những đêm trăng thanh gió mát,
     thỉnh thoảng có tiên nữ xuống trẩn tắm gội và đùa giỡn.  Do đó, bãi sông này được
     đặt tên là Bãi Tiên (Tiên Châu) hay bãi Bích Trân. Vùng đất này lại có nhiều rạch lớn,
     rạch nhỏ, ghe thuyền có thể đi tắt qua lại nên còn tên là bãi Bát Tân (có nghĩa là đi bốn
     phương tám hướng). Chùa Di Đà ở tại thắng cảnh đẹp như xứ lụa Tô Chầu nên còn
     có tên là chùa Tô Châu.
         Sau khi Hoà thượng Đức Hội viên tịch, có Hoà thượng Tế Triệt tức Giác Nguyên ở
     chùa Sắc Tứ Từ Ân (Gia Định) đến hành đạo. Một thời gian sau, Hoà thượng Tế Triệt
     vể khai sáng chùa Tân Long ở Cao Lãnh, các đệ tử của Ngài tiếp tục sự nghiệp hoằng
     dương Phật pháp.
         Mãi đến cuối thế kỉ thứ XIX, các vị sư ở chùa Vĩnh Tràng (Mỹ Tho) qua hành đạo.
     Giai đoạn này, chùa Di Đà đã bị xuống cấp nên tín đổ Phật tử đã trùng tu tái thiết lại
     ngôi chùa vào năm Kỉ Hợi (1899). Từ đó, ngôi chùa có tên chính thức là Tiên Châu Tự,
     còn danh hiệu Tiên Châu Di Đà Tự gẩn như đi vào dĩ vãng.
         Di Đà Tự là một đại già lam, bãi Tiên là một thắng cảnh. Do đó, từ xưa đến nay có
     nhiều tài tử giai nhân đến viếng cảnh, ngâm vịnh.
         Nhà thơ Nguyễn Hữu Đức có bài thơ vịnh Bãi Tiên như sau:
                         “Tiên Châu giăng trước Vĩnh Long thành
                         Đây rộn rịp nhiểu đó vắng tanh
                         Khuất nửa cỏ cây nhà trắng trắng
                         Chia hai trời nước liễu xanh xanh
                         Cảnh người ngày tháng ba thằng mục
                         Chùa Phật hôm mai một tiếng kình
                         Danh lợi vì đây lòng chẳng tường
                         Bốn mùa phong cảnh có ai tranh".
         Nội điện chùa Tiên Chầu được bố trí rất đẹp, giữa tứ trụ là khánh thờ một tượng
     phật Di Đà rất lớn. Đấu lưng với khánh thờ Phật Di Đà là Phật Di Lặc cũng lớn như
     tượng Phật Di Đà. Hai bên khánh thờ Phật Di Đà là nơi thờ các vị Tiêu Diện Vương
     Bổ Tát, Quan Thế Âm Bổ Tát, Ngọc Hoàng Thượng Đế, Thập Điện Minh Vương, Nam
     Tào Bắc Đẩu, Quan Thánh Đế Quân, Chuẩn Để Vương Bồ Tát.


                            Mỷt »ố ĩ>f ticti lịcti sừ -  VẲM VioẮ   NAm
                                       C  6 5 1   >
   637   638   639   640   641   642   643   644   645   646   647