Page 171 - Di Chỉ Của Nền Văn Minh Xưa
P. 171

minh cổ điển đã cung cấp một sự nghiên cứu văn hóa sử
     thuận  lợi  cho  sau  này.



          8.  THÀNH  ĐẠT  VỀ THIÊN  VĂN  HỌC



         Thời  kỳ  vưmig  triều  Antoine  ở  thế kỷ  2  sau  công
     nguyên,  đế quốc  La  Mã  bước  vào  thời  kỳ  đỉnh  cao,  ở
     thời  đại  hoàng kim  này,  mặc  dù  nền  vãn  hóa  La  Mã đã
     lên  đến  đỉnh  và  bắt  đầu  suy  thoái,  nhưng  về  khoa  học
     kỹ thuật vẫn  tiếp tục  phát  triển.
          Claudio  (khoảng  năm  85  -  168  sau  công  nguyên),
     sinh ở Ai Cập, cả đời học  tập và nghiên cứu học thuật ở
     thành  phố Alexandre,  ông  có  một  vốn  kiến  thức  uyên
     bác  về  thiên văn,  địa  lý,  hình  học,  quang  học,  lịch học,
     v.v...  Ngoài  sự thành  đạt  lớn  về Thiên  văn  học  thì  “địa
     lý học”, “quang học” của ông cũng có những vai trò nổi
     bật, nhưng vai trò của “thiên văn học” có ảnh hưởng lớn
     nhất.  Người  Ả  rập  đã  gọi  đó  là  “Chí  đại  luận”,  một
     thành  tựu  tổng kết thiên văn  học  cổ đại  Hy  Lạp,  là một
     bộ  bách  khoa  toàn  thư về  thiên  văn  học,  tổng  số có  13
     quyển, phát huy nền văn học cổ điển, dùng hình học để

     miêu  tả  vận  động  của  thiên  thể  mặt  trời,  quả  đất,  mật
     trăng  và quy  luật các  hành  tinh  khác,  cung  cấp cho  đời
     tới  1022 bảng vị trí hành tinh và độ sáng của hành tinh,
     đó  là  một  bản  đồ  về  hành  tinh  hoàn  thiện  nhất  thời  cổ
     đại.  Ông  còn  miêu  tả  trạng  thái  nhật,  nguyệt  thực,

     172
   166   167   168   169   170   171   172   173   174   175   176