Page 78 - Đề Hùng Và Tín Ngưỡng Thờ Cúng
P. 78
ĐỀN flDNG VÀ TÍN NGỮỂING TtiỀÍ CÚNG HÙNG VỮ0NG
đam mê rượu chè cờ bạc làm vui. Khi quân Thục đến gần, vẫn say
chưa tỉnh. Quân của Duệ Vương trở giáo đầu hàng quân Thục.
Vì việc đó nên Thục Vương đắp thành ở đất Việt Thường rộng
nghìn trượng. Vòng quanh như hình trôn ốc, đặt tên Loa thành.
Lúc đầu đắp thành, hễ đắp là đổ, thấy một con rùa vàng từ phía
Đông bơi lại, xưng là Giang sứ. Vua đem rùa đặt lên bàn vàng, hỏi
nguyên do thành bị đổ. Rùa vàng bảo; “Do quỷ làm hại, trừ được
tinh khí đó thì thành mới đắp được”. Vua đem rùa vàng đến một
ngôi quán bên cạnỊi núi Thất Diệu, giả làm người ở trọ. Đêm đến
nghe thấy tiếng quỷ tinh từ ngoài đến gọi mở cửa, rùa vàng liến
quát mắng, quỷ không thể vào được. Đến lúc gà gáy, bọn quỷ tẩu
tán (tờ 19b). Rùa vàng xin vua cho đuổi theo đến núi Thất Diệu,
thì tinh khí tiêu tan gần hết. Vua hạ lệnh cho đào núi, bắt được
các nhạc khí đời cổ và các hài cốt, đem đốt thành tro rổi đổ xuống
sông, yêu khí bị trừ diệt. Từ đó đắp thành không qúa nửa tháng thì
xong. Rựa vàng từ tạ xin về, cởi một chiếc móng của mình trao cho
Vua, nói rằng: “quốc gia an nguy tự có số trời, nhưng người cũng
phải để phòng. Ví như có giặc đến hãy dùng linh trảo này làm nỏ
thẩn, hướng về phía giặc mà bắn tên, ngài không phải lo nghĩ gì
nữa”. Vua sai bề tôi là Cao Lỗ tạo nỏ thần, lấy linh trảo làm lẫy, đặt
tên là Linh quang kim trảo thẩn nỏ. Khi Vua có nỏ thần, bèn thu
tàn binh, tuyển chọn dân đinh, gửi hịch cho Tản Viên, nói rằng:
“Nay quân Thục đến xâm lược để chiếm thành đô của ta, ngươi
nên mau chóng mang quân đến chi viện”. Tản Viên liền đem binh
mã đến thẳng Loa thành cùng Vua thiết lập trần đồ để trương
thanh thế. Sau mấy ngày, Tản Viên khuyên can Vua rằng: “Cơ đổ
nhà Hùng hưởng nước trải đã lâu dài, ý hẳn lòng trời có hạn, nên
mới giúp Thục Vương đến đánh nước ta. Vả lại Thục Vương vốn
là Bộ chủ Ai Lao, cũng là tông phái Hoàng đế đời trước, thế nước
bất thường, đều do tiền định. Vua cớ sao phải yêu riêng một cõi
phương Nam này mà cưỡng ý trời, làm hại sinh linh. Hơn nữa bệ
hạ và thần có phép thuật thần tiên, chẳng bằng đi khắp cỗi bổng