Page 77 - Đề Hùng Và Tín Ngưỡng Thờ Cúng
P. 77

PHỌM Bá KHÊM


       sóng cả.  Trời đất một vùng,  dâng trào muôn sóng.  Giữa khoảng
       tối sáng, người đời nhìn thấy đểu phải run. lòng, bạt vía (tờ  18b).
       Sơn Tinh tay phải cẩm sách, tay trái cẩm trượng, miệng đọc thần
       chú, chỉ trượng vào đâu, vạn quái nghìn tà đều bị quét sạch. Khi
       biến lúc hoá, tất thảy có diệu pháp thẩn cơ, khó lường được huyền
       vi. Vua thấy hai người đểu giỏi, cũng cùng phép thuật như nhau,
       không biết gả cho ai, liền xa giá trở về cung, triệu cả hai người đến,
       bảo rằng: “Trẫm có viên ngọc lam điền(25) , trước đây Vua Thục
       cẩu hôn nhưng không gả, nay có hai khanh đểu là anh hùng, chưa
       biết thẩm định kế gì cho tiện. Ai có thể mang sính lễ đến trước,
       Trẫm tất gả cho”.
         Việc  ấy,  Sơn  tình và Thuỷ Tinh,  cả hai người  cùng giao  ước:
       “Chúng ta cùng vể chuẩn bị sính lễ, thử xem ai mang đến trước?”.
       Thuỷ Tinh trở vể thuỷ cung ở hổ Động Đình cẩu tìm kỳ vật. Sơn
       Tinh vể thắng dưới lầu, lấy trúc trượng chỉ lên trời, xin được sính
       lễ, bỗng thấy voi trắng chín ngà, cùng các vật kỳ dị quí hiếm từ trời
       ban xuống.  Sơn Tinh nhận lấy, đúng đến giờ Tý mang đổ lễ đến
       lầu rồng. Vua triệu Ngọc Hoa công chúa đến, gả cho Sơn Tinh. Sơn
       Tinh đón về động ở núi Tản Viên.

         Đến giờ Mão, Vua mới thấy Thuỷ Tinh mang sính lễ đến. Vua
       nói: “Sơn Tinh đã mang lễ đến trước rồi”. Thuỷ.Tinh hối hận, liển
       về thuỷ cung.

         Vua hưởng nước được 115 năm, bèn truyên ngôi cho Sơn Tinh
       ở núi Tản Viên. Sơn Tinh ra sức chối từ không nhận. Vua nói: “Cơ
       đổ nhà Hùng sắp hết, ngươi phải thay ngôi cho ta”. Tản Viên do dự
       chưa nhận thì Thục Vương (là chúa Phụ đạo nước Ai Lao, cũng
       là  tông phái  Hùng Vương)  nghe  thấy Duệ Vương nhường ngôi
       cho Tản Viên, liền điểu binh đánh Duệ Vương để cướp nước. Duệ
       Vương có binh cường tướng giỏi, nên Thục Vương nhiểu lần phải
       bại trận. Duệ Vương nói vói Thục Vương: “Ta có sức tlían, ngươi
       không sợ chăng?” bèn bỏ việc võ bị,  không chú ý luyện  tập, chỉ
   72   73   74   75   76   77   78   79   80   81   82