Page 7 - Dạy Học Vật Lý
P. 7
Rôbecvan (1602-1675)
suốt chọn con đường thích họp nhất với hoàn cảnh của mình. Đó là con đường tự
học qua sách vở. Nhưng đối với anh, ở một miền quê xa đô thị và nhà nghèo thì
việc tìm được sách vở để tự học cũng là việc rất khó. Vì vậy, anh thấy cần phải
tìm người có thế giúp anh trong việc tự học, chẳng hạn sinh viên hay giáo sư đại
học. Và anh đã có một quyết định
có thể nói là dũng cảm, con đường
từ giã mái ấm gia đình và làng quê
êm đềm, bước ra ngoài xã hội đế
tìm cách “học khôn” (cho đến bây
giờ người ta cũng không biết cậu
từ giã làng quê ra đi chính xác là
vào năm nào). Với trái tim đầy
hăng say của tuổi trẻ, chàng trai đó Nhà giặt công cộng ở thôn Phôt (Posse) cạnh
đường Đầm, làng Rôbecvan.
quyết chí tự mình tìm cách nâng
cao trình độ học vấn cho chính mình. Anh nghĩ chỉ cần một chú ngựa là anh có thể
đi đến bất cứ nơi nào mà anh muốn.
Để có thể rong ruổi “tầm sư học đạo” anh đi làm gia sư về môn toán để
kiếm tiền nuôi sống mình. Dù vốn kiến thức toán của anh lúc đó còn hạn chế,
nhưng nhờ có bộ óc thông minh tuyệt vời nên Gin Pecxon vẫn là một gia sư mà
nhiều người mời gọi.
ở những nơi mà anh đến, anh tìm cách làm quen với những người mà anh
đã để ý và anh không ngần ngại thảo luận với họ về những vấn đề anh quan tâm
hay học hỏi họ về những vấn đề anh chưa hiểu. Có bài báo viết từ thời ấy kể rằng
khi Gin Pecxon đi ngựa từ thành phố này đến thành phố nọ thì bao giờ cũng có
một lọ mực được buộc chặt vào yên ngựa.