Page 33 - Dạy Học Vật Lý
P. 33
Ixăc Niutơn (1643-1727)
một thiên thể, chẳng hạn quả táo và Trái Đất; cũng có thể cả hai đều là thiên thể,
chẳng hạn Mặt Trời và Trái Đất. Vì thế định luật mới có tên là “vạn vật hấp dẫn”
nghĩa là định luật về mọi vật hút lẫn nhau, ở bài 8, Vật lí 6, có nói đến trọng lực,
đó là lực hút (cũng gọi là lực hấp dẫn) của Trái Đất tác dụng lên một vật nào đó.
Vậy ta hiểu trọng lực là một trường hợp riêng của lực vạn vật hấp dẫn.
Theo những điều nói trên thì định luật vạn vật hấp dần có phạm vi áp dụng
rất rộng, nó bao trùm lên mọi vật dưới
gầm trời và cả trong vũ trụ; còn trọng
lực là trưòng hợp riêng của lực vạn
vật hấp dẫn. Nhưng thực ra việc khám
phá ra lực vạn vật hấp dẫn, NiutoTi lại
bắt đầu từ trường hợp riêng, đó là
khám phá ra lực hấp dần của Trái Đất
tác dụng lên một vật, rồi sau đó ông
suy rộng ra. Vi thế nên mới có câu
Cây táo trong vườn nhà Ixăc Niutơn
chuyện mà ta gọi là câu chuyện quả
táo rơi.
Vônte, một nhà văn Pháp, thì kể rằng hồi về sống ở làng quê Niutơn
thường ra ngồi chơi ngoài vườn vào những buổi tối sáng trăng. Hôm ấy Niutơn
đang ngồi chơi như thường lệ thì có một quả táo rơi từ trên cây xuống trúng đầu.
Niutơn lấy tay xoa đầu ở chỗ quả táo vừa rơi vào và nhìn quả táo rụng đang nằm
trên mặt đất. Đồng thời Niutơn ngước nhìn lên Mặt Trăng đang rải ánh sáng bạc
xuống vườn. Chính từ đó Niutơn nảy ra ý tưởng về định luật vạn vật hấp dẫn.
Câu chuyện này có nhiều dị bản. Một dị bản khác về đại thể giống như
trên trừ một chi tiết. Chi tiết dị bản đó là Niutơn đang ngồi trong nhà ngầm nghĩ
về một vấn đề gì đó (không phải Niutơn đang ngồi chơi ngoài vườn) thì chợt nhìn
33