Page 137 - Dạy Học Vật Lý
P. 137

Hairich Ruđôn Hec (1857-1894)


     đă phải nhổ răng mong chữa bệnh đến tận gốc. Nhờ đó bệnh đau răng của ông đã
     thuyên  giảm  được  ít  lâu.  Đen  mùa  hè  năm  1892,  vấn  đề  sức  khỏe  lại  nổi  lên,

     lần này ông bị đau ở họng và mũi đến mức ông không thể làm việc được. Lúc đầu
     ông nghĩ đó chỉ  là bệnh  sốt  mùa hè,  vì  vậy ông đến bệnh viện và kể bệnh theo

     hướng như ông nghĩ. Chẩn đoán của bệnh viện cũng nghi là bệnh sốt mùa hè. Kết

     quả là việc chừa trị không có kết quả. Sau đó ông lại thấy thỉnh thoảng xuất hiện
     những cơn đau dừ dội ở xương. Các thầy thuốc của bệnh viện cũng bó tay không

     hiểu nguyên nhân gây ra những cơn đau đó.

            Riêng về phần công việc, năm  1892 ông đã phải nghỉ dạy. Đen mùa xuân
     năm  1893 ông cố gắng dạy bù phần giáo trình ông đã phải bỏ dở trong năm  1892.

     Giữa năm  1893, ông lại thấy thỉnh thoảng xuất hiện những cơn đau đầu.  Mặc dù
     vậy, nửa sau của năm 1893 ông vẫn cố khắc phục những cơn đau để đến lớp giảng

     những bài giảng về cơ học; những bài giảng này dựa theo quyển Những nguyên lí
     của cơ học mà ông đang viết.  Ngày 03  tháng  12  ông  gửi  bản thảo viết tay của

     quyển  sách đó đến  lóp.  Bốn ngày sau,  ngày 07  tháng  12  ông  lên  lóp  buổi  cuối

     cùng chẳng những đối với lóp mà cả đối với cuộc đời ông.
            Chỉ gần một tháng  sau  buổi  lên  lóp  cuối  cùng đó,  ngày 01  tháng  1  năm

     1894. Ông qua đời tại nhà riêng, hưởng thọ 36 tuổi. Ngay lúc ấy người ta cho rằng
     ông bị ngộ độc máu, về  sau người ta lại cho rằng ông bị ung thư.  Cuộc đời quá

     ngắn ngùi là một bất hạnh lớn của Hairich Ruđôn Hec, của những người thân của
     ông và cũng là một thiệt thòi lớn cho con người.

            Trong cuộc đời của mình, Hec còn gặp nhiều bất hạnh khác do dòng máu

     Do thái của ông. Cha ông là người Do thái nhưng đã tuyên bố cải đạo (theo nhánh
     Lu  thơ  của  đạo  Thiên  chúa)  trước  khi  lập  gia  đình.  Tuy  vậy  gia  đình  Hec

     cũng không tránh khỏi sự theo dõi gắt gao của những người có đầu óc quốc xã.
     Cha ông là một nhà chính  trị  có  tầm cỡ  ở thành  phố  Hămbuốc,  thậm  chí  trong



                                                                                 137
   132   133   134   135   136   137   138   139   140   141   142