Page 67 - Dạt Dào Sông Nước
P. 67
Nhà địa lí Pháp Pierre Gourou vào đầu thế kỉ 20 từng
viết: “Châu thổ sông Hồng đã bị chết trong tuổi vị thành
niên của nó". Có thể nói từ thời Lê, đồng bằng châu thổ
sông Hồng đã chấm dứt giai đoạn phát triển tự nhiên của
mình. Châu thổ sông Hồng chưa được bồi tụ đầy đủ, nhiều
nơi còn bị cách li thành những ô trũng "chiêm khê mùa
thối". Lòng sông bị cát bùn bồi lấp ngày càng cao, đê cũng
theo đó được đắp cao lên, thành ra trong đồng nội mái nhà
còn thấp hơn lòng sông, luôn bị nước lũ uy hiếp. Bị kìm kẹp
giữa hai thân đê, sông Hồng càng trở nên hung dữ, luôn
"giây giụa", bứt phá, gây ngập lụt triền miên. Từ thời nhà
Nguyễn đã có nhiều ý kiến về việc bỏ hay giữ đê.
Hệ thống đê điều hiện nay còn nhiều bất cập. Nhà
nước đã đề ra luật đê điều, nhưng đê điều thường xuyên
bị xâm hại, như nạn khai thác cát làm sụt lở bờ sông, nạn
lấn chiếm chân đê, thân đê để dựng lều, lán, thậm chí
xây nhà!...
Việc tìm ra giải pháp lâu dài còn cần được nghiên cứu,
chẳng hạn như nắn dòng, khai thông, bỏ đê từng đoạn để
cho dòng chảy được thuận theo tự nhiên.
ĐÒNG BẰNG SÔNG HÔNG NƠI CỬA SÔNG
Đồng bằng sông Hồng chính là cái nôi của nền văn
66