Page 163 - Danh Nhân Đất Việt
P. 163
học và gặp gõ bầu bạn, khi thưởng nguyệt, bình
thơ, lúc cuộc cò chén rưỢu. Sông trong chê độ
"Trai năm thê bảy thiếp", lại bị bao phong tục cổ
hủ tầng tầng lớp lớp đè nặng, lôl sông của cô Hồ
không trán h khỏi những điều tiếng thị phi. Và
Tổng Cóc, dù tính cách có phóng khoáng đến
đâu, cũng không vượt ra khỏi lề thói cổ hủ của
làng mình. Khuyên nhủ vỢ bớt giao du với bạn
thơ không được, hai vỢ chồng dẫn đến xung
khắc. N hân có dịp xa nhà, Tổng Cóc bất đắc dĩ
phải viết một lá thư từ giã Hồ Xuân Hương, để
dưới gôd của nàng, cho dù vẫn yêu thương nàng.
Sức ép của vợ cả, con cái, họ mạc m ạnh hơn mối
tình với Xuân Hương. Bị chồng trách cứ, Hồ
Xuân Hương cũng bỏ đi, sau đó gửi về làng Kẻ
Gáp bài thơ "Khóc Tổng Cóc", cắt đứt một mối
tình oan nghiệt:
Chàng Cóc ơi, chàng Cóc ơi,
Thiếp bén duyên chàng có th ế thôi
Nòng nọc đứt đuôi từ đây nhé
Ngàn vàng khôn chuộc dấu bôi vôi.
Cũng từ đó, người ta gọi Tổng Kình là Tổng Cóc.
164 ~ ữ ^ ih tih  n 1 / ĩệ t