Page 73 - Tấm Vóc
P. 73
đây không thấy ai nói chuyện này. nắm tay anh:
Anh nói tiếp : - Cầu mong là sẽ không có chuyện gì...
- Hôm vừa rồi, Quân y viện 108 phát hiện ở Anh mỉm cười, nụ cười lúc nào cũng tươi,
hàm tôi có một cái nhân. Điện hỏi ý kiến Liên như để an ủi tôi.
Xô, bạn bảo cần sang ngay. Nhưng rồi chỉ vài tuần sau, anh đã trở về.
Tôi bàng hoàng. Nếu có chuyện không may Anh cho biết khi máy bay mới tới Tasken, địa
đến với anh giữa lúc cuộc kháng chiến chống đầu Liên Xô, một đoàn bác sĩ của bạn đã tới
Mỹ đang diễn ra quyết liệt...! Với cán bộ, chiến đón tại phi trường. Đồng chí trưởng đoàn chăm
sĩ trong toàn quân, Tổng tư lệnh chính là linh chú ngắm nhìn anh, rồi nhận xét: “Với thần
hồn của quân đội. sắc của Đại tướng, tôi cam đoan là không có
Chị Bích Hà cũng ở phòng trong đi ra. Khác chuyện đó”. Và qua kiểm tra rất kỹ lưỡng, đúng
với mọi lần, đôi mắt chị lộ vẻ ưu tư . Tôi hỏi chị là không có chuyện gì.
- Chị cũng đi với anh ? Chuyện này qua đi, không ai chú ý. Riêng tôi
Chị nhè nhẹ gật đầu. cứ nhớ mãi. Đây là lần đầu, tôi trực tiếp chứng
Người phục vụ đưa ra ba bát chè sen nhỏ. kiến anh đối mặt với một “tai biến” (cũng may,
Anh Văn chỉ ăn hết nửa bát. Chị Hà im lặng đó chỉ là sự lầm lẫn). Sao một con người có
cầm bát chè của anh ăn tiếp. Anh Văn không thể thanh thản đến như vậy ? Và sau này, tôi
nói gì về công việc. Tôi biết cuộc gặp không có dịp chứng kiến thái độ của anh trước những
kéo dài, anh chị còn phải chuẩn bị cho chuyến thử thách trong chiến tranh, trong cuộc sống,
đi ngày mai. có trường hợp vượt quá sức chịu đựng của con
Khi tôi sắp ra về, anh Văn chỉ vào miệng: người, anh đều có một thái độ cực kỳ bình
- Ở vị trí này, thường là rất nhanh. Nếu qua thản. Nhưng, như lời anh nói: “Sau lúc đó, thì
kiểm tra ở Liên Xô, đúng là có chuyện..., tôi sẽ bàn tôi mệt”. Cái mệt chỉ đến sau với anh.
với anh làm gấp một đôi việc. Đây là một đức tính rất lạ ở anh. Đức tính
Tôi biết anh có điều muốn nhắn gửi lại cho góp phần giúp anh vượt khó trong cuộc hành
mai sau. trình xuyên thế kỷ.
Anh chìa tay cho tôi khi chia tay. Tôi lo lắng
Kỳ 2: Tướng Giáp được giao lãnh đạo
đội quân giải phóng như thế nào?
Sau khi chiến tranh kết thúc, nhiều người trong nước cũng như ngoài nước hỏi Đại
tướng Võ Nguyên Giáp: “Vì sao Chủ tịch Hồ Chí Minh đã chọn Đại tướng làm người
đứng đầu lực lượng vũ trang ?”
ăm 1940, Võ Nguyên Giáp và Phạm Văn Đồng
được Trung ương Đảng ta cử sang Vân Nam gặp
Nlãnh tụ Nguyễn Ái Quốc. Khi đó, anh hai mươi chín
tuổi, đầy nhiệt huyết. Bác đã năm mươi, với ba chục năm đi
tìm đường cứu nước đầy gian nan. Phạm Văn Đồng đã biết
Bác từ năm 1927 tại Quảng Châu khi anh dự một lớp huấn
luyện chính trị mà Bác là một giảng viên, và là người tổ chức
“Việt Nam thanh niên cách mạng đồng chí hội”. Võ Nguyên
Giáp mới gặp Bác lần đầu. Nhưng Nguyễn Ái Quốc đã trở
thành thần tượng của anh từ đầu những năm hai mươi của thế kỷ khi còn ngồi trên ghế trường
Đại tướng Võ Nguyên Giáp Trang 73