Page 72 - Tấm Vóc
P. 72

Kỳ 1: Tướng Giáp - Một phác thảo


            chân dung




            “Một người dáng vẻ rất giản dị. Một bộ mặt cởi mở. Còn hơn một anh hùng. Tướng
            Giáp. Ông thuộc dòng những chiến sĩ mà người ta sẽ kể những chiến công từ thế hệ
            này qua thế hệ khác”…

               Xã luận của tờ El moudjahd, xuất bản tại
            Alger ngày 4 tháng 1 năm 1976, đã viết như
            trên nhân dịp Đại tướng Võ Nguyên Giáp đến
            thăm Algiêri.



            Lời tòa soạn:
            Hữu Mai (1926-2007) là một nhà văn Việt Nam với hơn
            60 đầu sách được in. Ông là Hội viên sáng lập Hội Nhà
            văn  Việt  Nam  và  là  người  viết  những  hồi  ức  của  đại
            tướng Võ Nguyên Giáp, với những tác phẩm như Một
            vài hồi ức về Điện Biên Phủ (hồi ký, 1964), Từ nhân dân
            mà ra (hồi ký, 1966), Những năm tháng không thể nào
            quên (hồi ký, 1970), Chiến đấu trong vòng vây (hồi ký,
            1995),  Đường  tới  Điện  Biên  Phủ  (hồi  ký,  1999),  Điện
            Biên Phủ - điểm hẹn lịch sử (hồi ký, 2000). Tác phẩm   khách. Đồng chí Chánh văn phòng không có mặt.
            Không phải huyền thoại của nhà văn Hữu Mai là tiểu  Tôi biết đây không phải là buổi làm việc chính
            thuyết tư liệu đầu tiên về Đại tướng Võ Nguyên Giáp.  thức.  Trong  lúc  ngồi  đợi,  tôi  băn  khoăn  không
                                                           hiểu Đại tướng gọi tới vì việc gì.
            Tiền Phong trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc một số
            trích đoạn về Đại tướng Võ Nguyên Giáp trong cuốn   Anh Văn từ phòng trong đi ra. Anh vẫn mặc
            tiểu thuyết tư liệu Không phải huyền thoại của nhà văn  quân phục. Nụ cười tươi làm bộ mặt anh sáng rỡ.
            Hữu Mai.                                       Tôi nhìn thấy anh cười lần đầu trong cuộc duyệt
                                                           binh  của  tự  vệ  thành  tại  nhà  đấu  xảo  Hà  Nội
                     ột  tối  mùa  đông  năm  1970,  theo   năm 1946. Nụ cười này là của Bác tặng cho anh.
                     triệu  tập  của  Văn  phòng  Đại  tướng   Anh Văn vốn có vẻ mặt nghiêm nghị, khiến một
            MVõ Nguyên Giáp, tôi tới làm việc tại          số người mới gặp phải e ngại. Anh đã kể với tôi,
            nhà riêng.                                     sau ngày Cách mạng tháng Tám thành công năm
               Sáu năm trước đó, đầu tháng 4 năm 1964,     1945, anh làm việc ở Bắc Bộ Phủ, một hôm Bác
            tôi là một nhà văn quân đội được Tổng cục      nhìn anh, rồi hỏi:
            Chính trị cử tới giúp Đại tướng ghi lại một vài   - Sao chú Văn lúc nào cũng có vẻ mặt như
            kỷ niệm về Điện Biên Phủ để in vào cuốn hồi    đang giận ai ?
            ức được xuất bản nhân dịp kỷ niệm mười năm        Từ đó anh hay cười. Nụ cười góp phần cho
            chiến thắng lịch sử[1]. Chẳng cần nói tôi đã   những buổi làm việc rất có hiệu suất.
            hồi  hộp  như  thế  nào  khi  lần  đầu  được  trực   Tôi đứng lên chào, rồi hỏi:
            tiếp gặp đồng chí Tổng tư lệnh, ước mơ của        - Thưa anh, anh mới ở trong Thành về.
            không ít những nhà văn viết về chiến tranh.       Anh nói :
            Tôi chỉ có một tháng để viết khoảng một trăm      - Có một vài việc phải giải quyết gấp, ngày
            trang  in.  Công  việc  hoàn  thành  đã  mang  lại   mai tôi đi Liên Xô...
            cho tôi may mắn được tiếp tục làm việc với        Tôi hơi bị bất ngờ. Vì mỗi lần thủ trưởng Bộ
            Đại tướng một thời gian dài.                   ra nước ngoài đều có một thời gian chuẩn bị, gần
               Người chiến sĩ cảnh vệ đưa tôi vào phòng



           Đại tướng Võ Nguyên Giáp   Trang  72
   67   68   69   70   71   72   73   74   75   76   77