Page 237 - Tấm Vóc
P. 237
Điếu văn của đồng bào
Đồng bào, chiến sĩ cả nước đã giơ tay với theo, gọi tên Người suốt trên quãng
đường linh xa đi qua. Họ cũng khóc ông bằng lời điếu riêng cho thỏa nỗi lòng,
theo cách mỗi người có thể...
nh Trần Sơn Trà bật máy tính vào cổng nhà, nơi Người chỉ huy đánh B52,
lúc hai giờ sáng, sau nhiều ngày ngồi người của “Hà Nội ta đánh Mỹ giỏi” còn bịn
Alặng lẽ trước cổng 30 Hoàng Diệu rịn. Từng tốp sinh viên tình nguyện đi bộ
về. Con trai của người lính trong mùa xuân trên quảng trường Lăng Bác - nơi khi xưa
đại thắng, cháu nội của người chiến sĩ giải Người và Chủ tịch Hồ Chí Minh tiến vào lễ
phóng Điện Biên viết thật nhanh. “Không đài trên cùng một chiếc xe. Tất cả làm nhớ
hẳn là tôi sáng tác. Phần thì tôi tự viết. Phần lại cuộc phỏng vấn hồi năm 1964, khi các
tôi mượn những bài thơ trên mạng về Đại ký giả Pháp hỏi ông về khả năng truyền cảm
tướng mấy ngày qua”, người phật tử của hứng của mình. Giờ đây, khi đã nằm xuống,
chùa Cót, Hà Nội nói. Được học kinh kệ từ khả năng gắn kết quần chúng của Người vẫn
nhỏ, cũng gần gũi và được nghe các thầy còn.
giảng về văn tế, anh đã tự soạn một điếu Sinh viên tình nguyện đưa cụ già ngoại
văn cho Đại tướng. Trong đó, hình hình đối tỉnh về nhà trọ ở tạm khi nhỡ chuyến xe sau
đáp, lời lời trùng trùng, theo niêm luật của khi viếng Đại tướng. Người xe ôm không nỡ
thể văn biền ngẫu. lấy tiền đoạn đường tới nhà tang lễ. Siêu thị
Bài văn tế khi đọc lên trong lễ tưởng niệm cử người đến ủng hộ bánh mì. Chủ quán
Đại tướng sáng 11.10 tại chùa Cót ai cũng cà phê kê bàn có bình nước miễn phí cho
bật khóc. Được tổ chức trước lễ Quốc tang, người đi viếng. Phù hiệu có in hình Đại
người dân đã tỏ lòng mình với vị danh tướng. tướng, dải băng tang cũng không ai bán mà
Bao công đức của ông, trong lời ai điếu ấy trao đến tận tay. Họ đều vô tư như ngày dân
đều ghi. Còn có cả ước ao Đại tướng hiển phá nhà làm cầu cho bộ đội đi giải phóng
linh thành vị thánh hộ quốc an dân muôn miền Nam.
đời. Những phật tử làng Cót, cũng như người Vì thế, trong đau thương tận cùng, dân
dân cả nước, suốt tuần qua đã quỳ dưới bàn tộc rõ ràng đã không quên những việc phải
thờ có bài vị của Người, để khóc lên lời điếu làm để đi tới. Như năm xưa, khi Bác Hồ qua
tự tâm mình. đời, Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã cầm cờ
Trong nỗi đau chung, những người dân hiệu để thống nhất một dải non sông.
sẵn sàng mở lòng nói lên những gì mình Đồng bào chiến sĩ cả nước hôm nay cũng
nghĩ về Đại tướng. Điều đó lý giải vì sao không quên mình còn nhiều điều phải làm
Người lại được thương mến đến thế, tôn cho phát triển đất nước. Như mong muốn
sùng đến thế. “Người sống cả đời thanh tột bậc của Bác Hồ “Nước nhà được độc lập.
bạch”. “Tự hào vì Người là vị tướng tài của Dân tộc ta ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai
thế giới”… Dù giản dị, mỗi lời nói đó cũng cũng được học hành”.
giá trị như một điếu văn riêng. Trinh Nguyễn - http://www.thanhnien.
Cuối buổi sáng, đường Điện Biên Phủ com.vn/
vẫn đông đảo người mang di ảnh. Trước
Đại tướng Võ Nguyên Giáp Trang 237