Page 239 - Tấm Vóc
P. 239
Anh Văn về quê
Sáng 13-10, ông Nguyễn Văn Hiếu dậy thật sớm. Ông pha ấm trà rồi vội mở tivi, nhắc
con gái: “Hôm nay anh Văn về quê”.
người một nhà. Năm nào tôi cũng sang nhà dự
sinh nhật anh, anh nằm viện thì gửi hoa vào
cho anh vui. Từ nay...”. Không nói hết câu, ông
chậm rãi đến bàn thờ lấy xuống tấm phong bì
in tên người gửi: Đại tướng Võ Nguyên Giáp.
Ấy là tấm thiệp ghi “Cảm ơn các đồng chí chúc
thọ nhân dịp tôi bước sang tuổi 103!”. Chữ
ký của Đại tướng ngày 25-8-2013 vẫn sắc rõ
những nét nhọn quen thuộc. Ông Hiếu nhìn
rưng rưng: “Mới đó thôi, vậy mà tôi phải đặt
Tấm thiệp quý của Đại tướng Võ Nguyên Giáp giờ đây được ông tấm thiệp quý của anh lên bàn thờ. Mỗi người
Hiếu đặt lên bàn thờ một số phận. Giờ thì anh sống trong lòng dân
rồi”.
Linh cữu Đại tướng được đặt lên linh xa,
ăn nhà số 32 Điện Biên Phủ (Ba Đình, chầm chậm đi qua đường phố Hà Nội. Ông
Hà Nội) của ông chỉ cách nhà 30 Hoàng Hiếu lại vội đứng lên, chống gậy ra cổng: “Anh
CDiệu của Đại tướng Võ Nguyên Giáp vài Văn sắp đi qua đây”. Bước chân run rẩy, ông
trăm mét. Cứ một lát, ông Hiếu lại chống gậy vẫn cố ra vỉa hè, lẫn vào đám đông, những
ra đứng ở cổng, nhìn biển người tập trung suốt người đang nức nở chờ tiễn biệt Đại tướng.
dọc hai bên đường, mang hoa, mang cờ thắt Đoàn xe đi ngang lăng chào Bác Hồ, vòng
băng đen chờ đưa tiễn Đại tướng. Nhìn biển lại chào ngôi nhà thân thương rồi Đại tướng lên
người, mắt ông Hiếu rưng rưng. Rồi ông lại đường về Quảng Bình. Đám đông không giải
quay vào theo dõi lễ truy điệu qua truyền hình. tán, mọi người lại quay về căn nhà 30 Hoàng
Ít ai biết ông là đại tá Nguyễn Văn Hiếu, Diệu. Nơi ấy Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã
trợ lý của Đại tướng Võ Nguyên Giáp suốt sống gần 60 năm, căn nhà, khu vườn, khóm
hơn 20 năm, từ cuộc kháng chiến chống Pháp cây không còn vô tri mà đã thấm anh linh của
sang chiến tranh chống Mỹ, suốt những chặng ông. Người đặt hoa, đặt ảnh, người vái vọng
đường của cuộc đời. “Gọi là anh Văn nhưng vào nhà, người nán lại kể những chuyện, những
Đại tướng là thầy tôi, có khi như cha tôi. Bao kỷ niệm về ông. Với họ, nơi đây vẫn còn Đại
nhiêu ngày tháng ở với nhau từ trong rừng ra tướng Võ Nguyên Giáp với toàn tài, toàn tâm,
ngoài phố, những bữa ăn cơm nắm muối vừng, toàn đức.
làm việc với nhau sáng chiều sớm tối không Ông Hiếu lặng lẽ quay vào, mắt lại đau đáu
phân biệt. Sau này, chúng tôi cùng đi với nhau dõi lên truyền hình. Hỏi, ông lắc đầu, thì thầm:
bước thăng, bước trầm. Tình cảm của chúng tôi “Anh Văn về quê thôi. Khi xưa, mỗi lần thấy
không cần nói thành lời...” - chỉ nói vậy thôi rồi anh Văn lẩm bẩm “hò khoan, hò khoan” là biết
ông nghẹn lại. anh đang nhớ xứ Quảng Bình...”. Đại tướng về
Trên màn hình, gia đình Đại tướng đi vòng quê lần này là mãi mãi, nhưng với hàng triệu
quanh linh cữu, đặt bàn tay lên Đại tướng một người đang khóc ông hôm nay, tinh thần Võ
lần cuối cùng. Giọt nước mắt tuổi 88 của ông Nguyên Giáp vẫn còn sống mãi.
Hiếu ứa ra: “Tôi với gia đình anh Văn cũng như P.VŨ - http://tuoitre.vn/
Đại tướng Võ Nguyên Giáp Trang 239