Page 30 - Cổ Nhi Tân Tiểu Truyện Danh Nhân Tôn Thất Thuyết
P. 30
Cồn Cbàí Cbuv«í
Ven sông là núi, dải Hoành Sơn như cái thành
lớn mà mỗi hòn gạch là một trái núi cao. Chần núi
là rừng xaiứi bát ngát che lẩp dải đất bùn lầy. Dưới
những khu rừng rậm ấy, Lê Trực lập đồn, mộ lính, đúc
khí giới. Bầu ttời bí ẩn của tỉnh Quảng Bình giúp cho
Lê Trực có thể tiến khi thắng lợi, thoái khi thất thế. Vì
thế nên khi quản Trực đã lẩn vào rừng mà chĩa súng
bắn ra thi quần Pháp dẫu mạnh cũng đành thúc thủ'.
Muốn dùng chánh sách hòa binh, Đại úy
Monteaux dụ Lê Trực ra hàng. Trong thư, Đại úy nói
những nỗi thống khổ vể chiến tranh của cả hai quần và
cái thế không thể đứng vững của quân Nam, khuyên
Lê Trực nên ra giúp vua Đổng Khánh. Mấy hôm
sau, Lê Trực phúc đáp: “Đại úy muốn mưu cáu hạnh
phúc cho tất cả mọi người, nhưng lòng trung thành
đối với vua tôi, bắt buộc tôi phải khi ẩn khi hiện, và
không bao giờ có thể cam tâm đầu hàng người Pháp
và vua Đổng Khánh. Trước kia tôi ở Hà Nội, binh
lực có nhiểu, tôi đã không muốn khai chiến với người
Pháp, thì ngày nay tôi đâu muốn có việc chinh chiến
này. Đại úy yêu cầu tôi ra hàng, nhưng Đại úy không
biết rằng chính bọn giáo sĩ ngoại quốc đã gây ra cuộc
1. Bó tay mà chịu không làm gi được. (BT)
30