Page 31 - Cổ Nhi Tân Tiểu Truyện Danh Nhân Tôn Thất Thuyết
P. 31

Cò' nhĩ Cân

         chiến  tranh. Tôi  sở  dĩ hô  hào  dân chúng chỉnh  đốn

         quân  bị  cốt ý là để tự vệ,  chớ  không phải  định  giết
         hại ai. Tôi hiện đang ốm, chỉ muốn lánh vào một nơi
         tĩnh mịch, không phải làm nô lệ ai, và ở trên một khu
         đất không phải riêng của ai hết, giữa trời và giữa đất.

              Để làm gi?  Rổi sau này ra sao? Tôi không biết,
         mà tôi cũng không nghĩ tới”.



              Sang  tháng  chạp,  triểu  đình  phái  Hoàng  Kế
         Viêm  ra  Quảng  Bình  chiêu  dụ  đảng  ván  thân  và
         khuyên Lê Trực ra hàng,  nhưng không kết quả.  Đại
         úy Montéame một mặt dự bị  tiến đánh,  một mặt lại
         phái người dụ Lê Trực.

              Miển  Thanh  Thuỷ  đã  yên  lặng  một  hổi,  phút
         chốc  lại  vang  động.  Cuộc  giao  chiến  liên  miên  từ
         tháng hai cho mãi đến tháng sáu dương lịch.
              Mấy  tháng  sau,  tuy  không  thua  hẳn,  nhưng

         quân của Lê đã lâm vào cảnh thiếu lương, thiếu đạn.
         Đến tháng 11  năm  1888, nghe tin vua đã bị bắt, Tôn
         Thất Đạm tự vẫn sau khi cho quần ra hàng, Lê Trực
         cũng cho quân minh quy thuận.  Được chính quyển
         tha cho vê' nguyên quán, Lê Trực không hoạt động gì

         nữa, đeo gươm vào mai danh ẩn tích trong rừng sầu.





                                 31
   26   27   28   29   30   31   32   33   34   35   36