Page 156 - Cổ Nhi Tân Tiểu Truyện Danh Nhân Tôn Thất Thuyết
P. 156
Côn Châì Chu^cí
nhiểu. Nhưng dù thắng hay bại, bên ta cũng bị hao
hụt cả vể lương lẫn người. Sự hao hụt rất nguy hại vì
không có phương bù đắp.
Đến ngày 20-12-1918, nghĩa là ba tháng rưỡi
sau, vể Pháo Sơn chỉ còn vỏn vẹn có 25 tay súng.
Pháp vây bọc Pháo Sơn, đưa mẹ và vỢ con Cấn
đến khóc ở chân núi, năn nỉ Cấn đẩu hàng. Cấn
không nao lòng, cho bắn xuống như mưa. Sau Cấn bị
trúng đạn ở đùi, nhưng vẫn chỉ huy chiến đấu.
Lúc này Cấn muốn tim một căn cứ ở Yên Thế
để dưỡng uy súc nhuệ, phòng tái lập cơ đổ, nên sai
đội Xuyên và đội Giá xuống núi đi xem địa thế trước,
hễ được rổi thl báo cho Cấn để phá vòng vây mà đi.
Song Xuyên và Giá vừa xuống thì bị bắt ngay.
Đến 5-1-1918 Cấn chỉ còn 4 thủ hạ bên minh.
Vừa tuyệt vọng vừa đau nhức chỗ bị thương,
Cấn thấy đại thế không còn cứu chữa được nữa,
mà cẩm cự nữa thi sẽ bị bắt và mang nhục, ông
bèn quyết tự sát, dặn mấy người đồng chí chôn lấp
thi thể mình rổi sẽ dắt nhau xuống núi đầu hàng.
Nhưng ba người khóc lóc và cũng tự tử theo. Chỉ
còn một mình tên Sĩ. Tên này chôn 4 người vào một
huyệt, rồi đi ra đầu th ú ...
156
' 'SP'