Page 155 - Cổ Nhi Tân Tiểu Truyện Danh Nhân Tôn Thất Thuyết
P. 155
Cô'nhi Càn
Đội Cẩn suy nghĩ giây lát, bất đắc dĩ phải theo
ý ông. Bộ đội Quang Phục đứng xếp hàng, vầy quanh
làm lễ chào. Một tiếng súng nổ. Anh em đào hố chôn
Ba Quyến, san phẳng mặt đất rồi bương bả chạy vể
phía Hùng Sơn.
Quản Pháp theo bén gót, thành ra nghĩa binh
phải vừa đánh vừa chạy rất là gieo neo vất vả. Khi hợp
nhất lực lượng, khi phân tán làm hai ba cánh, mỗi cánh
đi một đường, không cứu ứng được nhau. Mà đến chỗ
nào thì mấy giờ sau đã thấy địch đến đánh phá.
Binh sĩ, đạn dược mỗi ngày một giảm thiểu.
Từ 13-9 cho tới 1-10, nghĩa binh ở quanh quẩn
miển Vĩnh Phúc Yên, có toán tràn vể Hưng Yên, hay
Bắc Ninh, có toán vể gần tới Hà Nội.
Chủ trương của Đội Cẩn là đem quân qua Sơn
Tây lên Hòa Binh, lấy nơi rừng núi hiểm tuấn làm
căn cứ. Nhưng Pháp chặn hết lối. Một hôm đóng ở
chân núi Tam Đảo, bị vầy bọc ráo riết, thày trò phải
mở đường máu mới ra thoát. Trong trận này cô Đội
bị đạn bỏ mình. Hai anh Thấu và VỊ cũng tử trận.
Từ 1-10-1917 đến 20-1-1918, nghĩa binh lại
trở vể miển núi Thái Nguyên, kịch chiến với địch ở
nhiểu nơi nhưng trận lớn nhẩt là ở Đèo Nứa ngày
6-1-1918. Nơi này nghĩa binh đào chiến hào và
nấp trong bụi rậm trên cao bắn xuống, giết địch khá
155
---